Thản Đồ thực cao hứng, bởi vì sau khi y trưởng thành, đây là lần đầu tiên yphát hiện một giống cái làm mình có ý định theo đuổi.
Trên đạilục Khảm Đạt này, thú nhân bọn họ hình thành không ít bộ lạc, mà chuyệngiống đực trong bộ lạc làm đầu tiên sau khi thành niên là cầu hôn vớigiống cái mình thích—— là bên xâm lược, phải ân cần chăm sóc mới có được sự ưu ái của đối phương, chuyện này rất bình thường, Thản Đồ cũng sớmhiểu điểm này—— ai bảo giống cái trên thế giới này yếu ớt như vậy, rấtdễ chết non, hơn nữa số lượng còn ít ỏi đến vậy?
Đương nhiên, nếu là một trong những giống đực có vũ lực cường đại nhất trong bộ lạc,được giống cái chủ động theo đuổi cũng là chuyện rất tự nhiên, Thản Đồcũng nhận được không ít lễ vật từ các giống cái, xuất phát từ lễ phép yđều tiếp nhận, cũng thử tiếp xúc với vài người, nhưng y không hề nảysinh chút cảm giác đặc biệt gì cả, cuối cùng luôn là những giống cái kia dùng ánh mắt ướt át chủ động rời đi… Thản Đồ tuy không có tình tự khóchịu, nhưng vẫn như cũ có chút khó hiểu.
Thản Đồ thực buồn bực,chính là trong bộ lạc, thậm chí là lễ kết thân do bộ lạc láng giềng tổchức, y cũng từng tham dự, nhưng tình huống vẫn như cũ không có gì thayđổi. Thản Đồ chưa từng động tâm, mà những người động tâm với y cũng rấtnhanh từ bỏ—— vì thế sau đó Thản Đồ không quản tới chuyện này nữa.
Giống đực sống lâu tới tám trăm năm, giống cái có cơ thể tốt cũng xấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nhan-chi-ham-cong-dich-xuan-thien/1339457/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.