Lucca hừ cười: “Được rồi, tôi biết nguyên do cậu làm vậy. Nhưng cậu ra tay quá nặng rồi! Đều là người cùng tộc với mình, vậy mà lại đánh tới nỗi người ta ngất luôn? Cậu không thấy mình quá đáng sao!”.Mặt mày Bill lại càng thêm khổ não. Thật ra anh ta không có nặng tay! Vốn chỉ tùy tiện đánh hai cái cho bỏ tức thôi, bình thường đánh xong, Hassan còn có thể đi săn với bọn họ mà! Lần này sao lại ngất chứ… Anh ta hoàn toàn không ngờ tới!“Tôi, tôi thật sự không có đánh nặng tay mà!”. Bill quay đầu nhìn các giống đực khác: “Các cậu…”.“Không có, không có!”, những người còn lại lắc đầu quầy quậy. “Chỉ đánh nhẹ hai cái thôi!”. Đều là người cùng tộc, sao có thể nặng tay chứ!“Ai cũng nói không có, vậy sao Hassan lại ngất chứ!”, Lucca nghiêm mặt. “Chẳng lẽ do trận khiêu chiến hôm qua giữa cậu ta với Riley?”.“Không có đâu!”, Lemmy đứng cạnh tiếp lời. “Hôm qua tôi có hỏi Riley rồi, em ấy nói thương tích của Hassan không nặng, tệ lắm chỉ một hai ngày là khỏe à!”.“Vậy rốt cuộc là làm sao đây?”. Lucca nhíu mày kiểm tra lại cho Hassan lần nữa. Hassan vẫn hôn mê chưa tỉnh, mặt mày có phần thống khổ.Tô Mặc nhào vào lòng Hassan nức nở lại dần hiểu được. Thật ra đầu sỏ hại Hassan ngất đi chính là cậu! Nếu không vì cậu tra tấn Hassan đến sức cùng lực kiệt, thì với thể chất mạnh mẽ tới biến thái của giống đực, sao có thể bị đánh ngất dễ dàng như vậy! Cuộc đối chiến với Riley hôm qua còn ghê gớm hơn hôm nay nhiều, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nhan-chi-giong-cai-phan-cong/1359428/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.