Tình bạn có đôi khi đến rất kỳ lạ, Lemmy và Tô Mặc chỉ mới gặp vài phút mà cứ như quen nhau đã lâu, sau khi trò chuyện mấy câu liền kéo tay Tô Mặc đi giới thiệu với đám bạn của mình.Tô Mặc quay đầu nhìn Hassan, Hassan gật gật cổ vũ. Tô Mặc muốn hoàn toàn dung nhập vào bộ lạc thì phải làm bạn với các giống cái khác, Lemmy và đám bạn của cậu ta đều có tính tình không tệ.Ở bên kia, bạn của Lemmy thấy cậu ta dẫn một tiểu giống cái lạ mặt tới thì rất ngạc nhiên, cũng vô cùng khiếp sợ khi thấy vết roi rướm máu trên mặt cậu ấy. Là ai làm?! Làm một tiểu giống cái xinh đẹp như vậy bị thương, thật là một tội ác không thể tha thứ được! Đầu sỏ Lemmy bị bạn mình ồ ạt mắng đến không dám ngẩng đầu, Tô Mặc ở cạnh nhìn mà thấy thú vị vô cùng. Cảm giác như vừa là anh em, cũng vừa là khuê mật vậy!Trách Lemmy xong, các giống cái vây quanh Tô Mặc tỏ rõ sự hoan nghênh cùng tò mò của mình. Điều tò mò nhất là… “Sao cậu lại chọn Hassan?”“Hassan rất tốt.” Tô Mặc cảm thấy vấn đề này hoàn toàn không cần phải trả lời.“Tốt chỗ nào?” Các giống cái nghi hoặc. Mười mấy giống cái ở đây đều từng được Hassan theo đuổi nhưng không ai cảm thấy hắn được cả, không thì Hassan cũng chẳng độc thân tới tận năm bốn mươi lăm tuổi.Tốt chỗ nào? Chỗ nào cũng tốt hết! Tô Mặc nghĩ. Anh tuấn chín chắn, cao lớn khỏe mạnh, người thì mẫn cảm, giọng lại phóng đãng… Thật đúng là hoàn mỹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nhan-chi-giong-cai-phan-cong/1359410/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.