Lần này Hassan cảm động vô cùng, vì thế vào tối, khi hôn với Tô Mặc, hắn cực kỳ hứng tình. Tới khi hắn nhớ rằng không được để Tô Mặc làm tình thì đã nằm quỳ trên giường, động sau đang ngậm hai ngón tay của Tô Mặc rồi.Mặt Hassan tức thì đỏ bừng, vừa xấu hổ vì tư thế như thú hoang giao phối của mình, lại phẫn nộ với bản thân cư nhiên không đặt nặng chuyện của Tô Mặc như thế, cơ thể lập tức cứng đờ, vội nói, “Không được! Tô Mặc! Không được!”Đã làm mấy lần, đây là lần đầu tiên bị Hassan cự tuyệt thẳng thừng như thế, Tô Mặc vội vàng dừng tay, “Sao thế Hassan? Khó chịu sao?”Nghĩ đến hai lần trước quả thật là lần nào cũng cực kỳ mạnh bạo, Tô Mặc có hơi lo lắng, muốn rút tay ra, lại bị Hassan cắn chặt.“…Hassan?”Hassan quẫn bách cực kỳ, vội thả lỏng động nhỏ, thế nhưng ngón tay Tô Mặc vừa mới di động chút xíu, nó lại cắn chặt theo bản năng. “Tôi… em rút ra đi!” Hassan bị bản năng của bản thân làm cho túng quẫn đến mém bật khóc.“Tôi cũng muốn rút ra nhưng anh không chịu buông mà.” Tô Mặc rất bất đắc dĩ, lại giật giật tay lần nữa, quả nhiên động sau càng cắn chặt hơn, ngay cả ruột non cũng chồng nhau quấn lấy không buông“Ưm…” Hassan bị kích thích, rên rỉ một tiếng, cắn răng nói, “Đừng động nữa, rút mạnh ra đi!”“Như vậy sao được!” Tô Mặc dứt khoát cự tuyệt, đồng thời nghi hoặc nói, “Rốt cuộc là anh bị làm sao, khó chịu chỗ nào?” Phản ứng này rõ ràng không giống mà!Hassan lắc đầu. “Tôi không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nhan-chi-giong-cai-phan-cong/1359396/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.