Rốt cuộc cũng được tiểu giống cái đồng ý, Hassan khẽ thở phào, cảm thấy người mình như đã mềm nhũn. Chạy thục mạng cả đoạn đường dài cộng thêm vì lo lắng hãi hùng mà cả đêm không ngủ, thể lực tinh thần đều cạn kiệt cả, vừa bình tĩnh lại, hắn còn chưa ngất xỉu là do có ý chí mạnh mẽ thôi.
Y sư Lucca hiển nhiên hiểu rõ điều đó, lập tức bảo hắn trở về. Khi xuất hiện trước mặt giống cái tất nhiên phải thể hiện mặt hoàn mỹ nhất, bơ phờ thế này sao được!
Dù sao tiểu giống cái còn phải dưỡng thương thêm mấy ngày nữa, tiên hình gì đó tạm thời không vội. Phải bảo Hassan chuẩn bị một chút.
Không đúng, Lucca đột nhiên nghĩ, Hassan thì biết cái gì chứ, phải đi nói với a cha của hắn mới được. Lucca sốt (nhiều) sắng (chuyện) sắp xếp ổn thỏa cho tiểu giống cái xong rồi vội chạy đến nhà a cha của Hassan.
Ba Hard cùng a cha Linarin của Hassan hôm nay vừa khéo đều có ở nhà, tiếp đón Lucca vội vàng chạy tới nhà mình, rồi nghe y thuật lại tường (cường) tận (điệu) từ đầu đến cuối, hai người đều vừa vui vừa giận, lòng thấy phức tạp vô cùng.
So ra thì a cha Linarin khá là vui, vì thằng nhóc nhà mình rốt cuộc cũng được giống cái để ý rồi, đúng là được Thần Thú phù hộ mà; còn ba Hard thì lại rất tức giận, cái thằng Hassan nhà lão thế mà lại làm ra chuyện quá phận như vậy với giống cái! Đúng là sự sỉ nhục của giống đực mà!
Vì thế, khi Hassan chạy về nhà a
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nhan-chi-giong-cai-phan-cong/1359373/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.