Chương trước
Chương sau
Rốt cuộc cũng được tiểu giống cái đồng ý, Hassan khẽ thở phào, cảm thấy người mình như đã mềm nhũn. Chạy thục mạng cả đoạn đường dài cộng thêm vì lo lắng hãi hùng mà cả đêm không ngủ, thể lực tinh thần đều cạn kiệt cả, vừa bình tĩnh lại, hắn còn chưa ngất xỉu là do có ý chí mạnh mẽ thôi.
Y sư Lucca hiển nhiên hiểu rõ điều đó, lập tức bảo hắn trở về. Khi xuất hiện trước mặt giống cái tất nhiên phải thể hiện mặt hoàn mỹ nhất, bơ phờ thế này sao được!
Dù sao tiểu giống cái còn phải dưỡng thương thêm mấy ngày nữa, tiên hình gì đó tạm thời không vội. Phải bảo Hassan chuẩn bị một chút.
Không đúng, Lucca đột nhiên nghĩ, Hassan thì biết cái gì chứ, phải đi nói với a cha của hắn mới được. Lucca sốt (nhiều) sắng (chuyện) sắp xếp ổn thỏa cho tiểu giống cái xong rồi vội chạy đến nhà a cha của Hassan.
Ba Hard cùng a cha Linarin của Hassan hôm nay vừa khéo đều có ở nhà, tiếp đón Lucca vội vàng chạy tới nhà mình, rồi nghe y thuật lại tường (cường) tận (điệu) từ đầu đến cuối, hai người đều vừa vui vừa giận, lòng thấy phức tạp vô cùng.
So ra thì a cha Linarin khá là vui, vì thằng nhóc nhà mình rốt cuộc cũng được giống cái để ý rồi, đúng là được Thần Thú phù hộ mà; còn ba Hard thì lại rất tức giận, cái thằng Hassan nhà lão thế mà lại làm ra chuyện quá phận như vậy với giống cái! Đúng là sự sỉ nhục của giống đực mà!
Vì thế, khi Hassan chạy về nhà a cha sau khi nghỉ ngơi một lúc, vừa vào cửa đã nghe thấy ba mình quát to một tiếng, sau đó hung ác tung một cú đá về phía hắn.
Hassan đưa tay đỡ theo bản năng, còn tưởng là ba nhất thời hứng thú muốn kiểm tra trình độ của hắn, nhưng khi ngẩng đầu nhìn thấy Lucca cũng ở đây liền lập tức hiểu được có chuyện gì xảy ra, vì thế lại không dám phản kháng, mặc cho ba mình đánh một trận.
Đến khi Hassan bị ba đánh tới nỗi suýt ngất, a cha Linarin mới bước tới ngăn lại. Hard vốn thấy chưa đủ, nhưng nghe Linarin nói lão đánh con trai mặt mũi bầm dập thế này thì làm sao nó đi gặp tiểu giống cái, lão liền lập tức dừng lại. Dù như thế nào thì bắt được tiểu giống cái vào tay trước mới là chuyện quan trọng nhất.
Hard quyết định, đợi đến khi Hassan đưa tiểu giống cái về nhà, lão lại đánh Hassan trước mặt thằng bé một trận mới được! Để tiểu giống cái biết gia giáo nhà Hassan rất nghiêm, thằng bé không phải lo lắng thằng con giời đánh nhà lão sẽ lại làm chuyện gì không tốt nữa!
Trong lúc Hassan nằm trên giường dưỡng thương, miệng vết thương của Tô Mặc cũng đã dần khép lại. Vốn chỉ bị thương ngoài da, trông thì trông đáng sợ thế thôi, thuốc mà y sư sử dụng lại có hiệu quả rất tốt nên không đến vài ngày, mấy vết bầm đã tan hết.

Trong những ngày này, Tô Mặc và Lucca đã trở nên rất thân với nhau. Lucca rất thích Tô Mặc, cảm thấy cậu vừa xinh đẹp lại rất hiền lành, nhưng sợ cậu hiền quá sẽ bị người ta khi dễ nên kể cho cậu nghe rất nhiều chuyện trong bộ lạc.
Ví dụ như, nhận ra Tô Mặc vẫn còn hơi băn khoăn về tiên hình sau đó, Lucca liền nói với cậu, đừng lo lắng, chuyện quất roi giống đực này nọ là việc rất thường thấy trong bộ lạc. Ngoại trừ việc công khai hành quyết khá là nghiêm trọng thì những lúc khác, giống cái đánh giống đực chả tính là gì cả, cứ mặc sức đánh đi!
Tô Mặc một lần nữa chấn động. “Mặc sức đánh là ý gì?”
Lucca cười rộ lên. Đôi mắt đen láy của tiểu giống cái trợn tròn, hai cánh môi hồng nhạt há to thành chữ O, trông rất đáng yêu. “Thì cứ tùy tiện đánh thôi. Muốn đánh cứ đánh.” Lucca hướng dẫn. “Như là giống đực chọc giận giống cái này, giống đực cứ đeo theo giống cái làm giống cái mất kiên nhẫn này, hoặc vào buổi tối giống đực quá không biết tiết chế này…Thậm chí giống cái quá mệt mỏi vì kéo sợi kéo tơ, muốn giãn gân cốt một chút cũng có thể quất giống đực một trận.”
Tô Mặc đã hoàn toàn câm nín rồi. Giống đực ở thế giới này bị sao rứa! Không có tôn nghiêm hả! Đại thần xuyên việt, ngài ăn bớt ăn xén nguyên liệu trong gói tư liệu quá rồi đấy, ngài không thấy cái thế giới này có khẩu vị nặng quá sao?!
Mắt thấy cái miệng nhỏ của tiểu giống cái há hốc càng lúc càng to đến nỗi không thể khép lại được, Lucca vừa thương lại yêu vô cùng. Giống cái này rốt cuộc làm sao lớn lên được vậy, ba và a cha của cậu ấy không dạy cậu ấy gì hết sao? Sao lớn đến từng này tuổi rồi mà ngay cả mấy thứ cơ bản như vầy cũng không biết chứ!
“Dù sao thì giống đực da dày thịt béo, giống cái có làm mạnh cỡ nào cũng không thể tổn thương đến bọn họ, cho nên cứ tùy ý giày vò bọn họ đi, giống đực tuyệt đối sẽ không phản kháng. Thật ra giống đực cũng rất thích bị quất roi ấy, vì việc này chứng minh cho sự thân mật của hai bên mà. Nếu không phải là giống đực thân thiết nhất thì giống cái không rảnh mà lãng phí sức lực đâu, biết rõ là đánh người ta không đau mà vẫn muốn đánh.” Lucca càng nói càng hưng phấn, lại tiếp tục, “Nghe nói có giống đực còn thấy kích thích khi bị đánh đó, bảo giống cái của mình trước khi làm việc đó phải quất cậu ta một trận để trợ hứng nữa!”
Tô Mặc tiếp tục câm nín. Cho nên mới nói, thật ra quất roi vì tềnh thú đúng không?
Vậy mấy hôm trước ông anh cứ luôn mồm nói phải trừng phạt, ép buộc tui phải đồng ý đánh Hassan một trận rốt cuộc là có dụng ý gì hả!
Thiệt quá tuyệt vọng với cái thế giới đách có tiết tháo này mà =w=!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.