Địch Nãi mơ mơ màng màng cảm giác được hơi thở nóng rực của Phất Lôi phun lên mặt, sau đó có là đầu lưỡi trơn mềm quấy rối liếm lên môi cậu, Địch Nãi vươn tay ôm lấy bả vai dày rộng của Phất Lôi, dịu ngoan hé miệng, mặc đầu lưỡi đối phương tiến quân thần tốc.
Rất nhanh, hành động của Phất Lôi làm dục vọng buổi sáng có chút xôn xao của Địch Nãi nhanh chóng bành trướng, cậu tỉnh lại, xoay người cưỡi lên người Phất Lôi, cúi người hôn y thật sâu, đồng thời phát ra chút than thở động tình. Khoảnh khắc tình cảm đang mãnh liệt thì Địch Nãi đột nhiên nghe thấy tiếng ô ô hưng phấn của tiểu hổ.
Có chút luyến tiếc hôn bên môi Phất Lôi một cái, sau đó mới quay đầu nhìn lại. Hai tiểu hổ không biết từ khi nào đã chạy tới bên giường, lắc lắc đuôi cao hứng muốn gia nhập đội ngũ hôn hít thân thiết, đôi mắt vàng ươm to tròn tràn đầy hưng phấn.
Địch Nãi thất bại ngã rạp xuống người Phất Lôi. Có đám nhóc này quấy phá, muốn một buổi sáng ngọt ngào thực không có khả năng. Tiểu hổ Địch Sâm sáp tới liếm mặt Địch Nãi, thấy cậu quay mặt đi không để ý tời mình thì nó chớp chớp mắt, đột nhiên biến về hình người.
Sau khi biến về hình người, Tiểu Địch Sâm đứng dậy giang rộng hai tay đòi Địch Nãi ôm. Địch Nãi ngồi dậy ôm Tiểu Địch Sâm. Sau khi được ôm, Tiểu Địch Sâm chu chu cái miệng nhỏ nhắn hôn tới miệng Địch Nãi. Địch Nãi buồn cười tránh đi, để bé hôn lên má mình.
Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nhan-chi-dac-chung-binh-xuyen-viet/1358919/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.