Địch Nãi lau nước mắt, lại trêu đùa với đứa nhỏ một lúc rồi rời đi. Cậu biết mình không thể cứ ngây ngốc ở nhà như vậy, cậu phải tiếp tục tìm kiếm. Sống phải thấy người, chết phải thấy xác. Cậu cảm thấy, Phất Lôi mất tích có liên quan tới con sông kia. Cậu định lần theo con sông, cẩn thận tìm kiếm.
Mã Cát biết Địch Nãi trở lại, cũng tới thăm, an ủi một hồi. Bất quá Mã Cát còn phải chăm sóc Hách Đạt bị thương nặng, không có cách phân tâm giúp Địch Nãi tìm người.
Địch Nãi vẫn như cũ tìm Thác Bỉ hỗ trợ. Thác Bỉ quả thực hết biết nói rồi, cho tới giờ hắn chưa từng gặp giống cái nào cố chấp như vậy. Bất quá, Thác Bỉ cũng không từ chối.
Địch Nãi, Thác Bỉ cùng Tạp Lạc, ba người lại bắt đầu dọc theo con sông lớn kia, từng đoạn từng đoạn cẩn thận xem xét.
Tới một khúc sông dưới hạ lưu, Địch Nãi phát hiện con sông này cư nhiên xuyên qua một ngọn núi. Tình huống đoạn sông này thực phức tạp, hai bên bờ sông bị nhánh cây che khuất, rất nhiều nơi ở trên không không quan sát được. Địch Nãi chỉ đành bảo Thác Bỉ để mình xuống, dọc theo bờ sông xem xét.
Bờ sông địa thế hiểm yếu, địa hình phức tạp, cho dù là Thác Bỉ cùng Tạp Lạc đã quen sinh tồn ngoài hoang dã cũng không khỏi tập trung tinh thần cao độ.
Tạp Lạc ở phía trước mở đường. Bản tính hắn vốn cẩn trọng, thân thủ lại nhanh nhẹn, hóa thành hình thú đi trong rừng, ngay cả một chút tiếng vang cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nhan-chi-dac-chung-binh-xuyen-viet/1358894/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.