Địch Nãi vừa tới gần thì nghe thú nhân kia nói: “Thải Ni, theo ta trở về đi!” Ra mòi đây chính là tiện thú Lai Đức bị Mã Cát mắng chửi té tát a. Không ngờ người này lại dám tới quấy rối Thải Ni, khi ấy không phải ngoan độc nói không cần Thải Ni cũng không cần đứa nhỏ à?
Thải Ni hiển nhiên có chút xúc động, nhưng vẫn kiên định cự tuyệt: “Ta không về.”
Lai Đức nóng nảy, vươn tay tới nắm chặt bả vai Thải Ni, dùng sức lắc: “Vì cái gì? Ta không ngại ngươi hoài đứa nhỏ người khác, Thải Ni. Ta biết, nhất định là ngươi bị hắn ép buộc, đúng không?”
Từ sau ngày nổi giận đùng đùng rời khỏi nhà Thải Ni, Lai Đức cảm thấy trong lòng mình cứ trống rỗng. Ngay cả giống cái Y Oa mà trước kia cảm thấy mê người dường như cũng mất đi vẻ sáng rọi. Vô luận đi tới nơi nào cũng gợi nhớ tới khoảng thời gian hạnh phúc khi trước, tới gương mặt tươi cười hồn nhiên ôn nhu của Thải Ni.
Y Oa tính là gì chứ? Chẳng qua chỉ xinh đẹp một chút mà thôi. Giống cái này luôn tỏ ra xem thường hắn, một chút cũng không ôn nhu săn sóc như Thải Ni? Chính mình thật sự là quỷ ám rồi mới theo đuổi Y Oa.
Nghĩ tới đây, Lai Đức quyết định muốn giành lại Thải Ni. Tuy Thải Ni có lỗi, đã có đứa nhỏ của Văn Sâm Đặc, nhưng hẳn không phải hắn tự nguyện. Lai Đức liền rộng lượng không so đo, cùng lắm sau khi đứa nhỏ sinh ra thì đưa cho Văn Sâm Đặc là được. Chỉ cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nhan-chi-dac-chung-binh-xuyen-viet/1358862/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.