Tuy là sơn động tạm thời nhưng cũng khá rộng rãi. Từng cơn gió từ cửa động thổi vào mang theo chút ẩm ướt, Mã Cát ngồi gần cửa không khỏi rùng mình. Các thú nhân thì không sợ lạnh, nhưng nhóm phi thú nhân chỉ mặc váy da thú, ngồi trong sơn động cứ cảm thấy lạnh băng.
Trên mặt đất sơn động rải rác cỏ dại cùng nhánh cây, mọi người lại tìm kiếm thêm chút củi gỗ ở xung quanh, nhóm lửa.
Địch Nãi ngồi không yên, ở bên đống lửa lôi ra mớ xác măng, tiếp tục lôi kéo Mã Cát tiếp tục nghiên cứu cách làm giày rơm. Đôi giày làm xong lần trước đã bị Mã Cát vội vàng mang vào chân. Đôi dép lê bị cột lại, đeo bên người.
Mã Cát thực yêu thích đôi giày mới, cứ nhịn không được cúi đầu xem. Chính là, nó vẫn quá thô ráp, cọ vào da đo đỏ. Vì thế, Địch Nãi cùng hắn thương lượng biện pháp cải tiến. Cậu cảm thấy, sau khi định hình chiếc giày thì có thể cắt da thú thành hình dáng thích hợp, sau đó may vào bên trong giày rơm. Như vậy, mang vào chân hẳn sẽ thoải mái hơn nhiều.
Về phần nên may bên ngoài hay bên trong thì bọn họ định thử cả hai, xem loại nào mang thoải mái hơn.
Bất quá, bên này bọn họ thảo luận thực hăng say thì Phất Lôi cùng Hách Đạt ở bên kia lại thực oán niệm. Giống cái nhà người ta đều rúc vào trong lòng giống đực sưởi ấm a. Nhìn cặp cặp ngọt ngào thắm thiết, ngay cả Gia Khắc cùng Ngải Luân cũng đang ngồi cạnh nhau trò chuyện, không khí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nhan-chi-dac-chung-binh-xuyen-viet/1358854/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.