Bởi vì tắm rửa một trận nên nhẹ nhàng khoan khoái, buổi tối Địch Nãi ngủ đặc biệt ngon, sớm hôm sau trời còn chưa sáng đã tỉnh lại. Tuy dậy sớm nhưng tinh thần vô cùng tỉnh táo. Không rửa mặt mà bắt đầu chạy bộ dọc theo bờ sông.
Buổi sáng trong bộ lạc thực thanh tĩnh, cậu chạy mấy km rồi vòng lại nhưng cũng không thấy người nào. Chạy xong, luyện thêm mấy bài quyền cước. Đáng tiếc, không có đối thủ đấu luyện, cậu chỉ có thể phát huy nhiệt lượng dư thừa với mấy cái cây ngoài sơn động.
Lúc chân còn bị thương, Địch Nãi từng nghĩ xem Phất Lôi là đối thủ, nhưng hiện giờ cảm thấy, Phất Lôi chưa trải qua huấn luyện chính quy, chỉ sợ không hiểu thế nào là đối kháng. Địch nãi từng nhìn thấy, lúc tỷ thí bọn họ đều hóa về hình thú.
Bất quá, y không biết thì cậu có thể dạy a! Địch Nãi nghĩ chờ hôm nào đấy thử xem. Mặc kệ thế nào, Phất Lôi vẫn tốt hơn cái cây không biết động đậy a!
Rèn luyện xong thì bắt đầu rửa mặt, Địch Nãi đột nhiên cảm thấy thực phản cảm khi dùng nhánh cây đánh răng.
Kỳ thật, Địch Nãi đã sớm muốn làm bàn chải đánh răng, cứ dùng nhánh cây thực phiền, mà hương vị cũng không tốt. Lúc trước cậu luôn nghĩ, mình rất nhanh sẽ trở về, làm bàn chải làm gì, tùy tiện ứng phó tạm thời là được rồi! Chính là, hiện tại phải ở đây định cư, vệ sinh răng miệng là vấn đề lớn không thể bỏ qua.
Bất quá, bàn chải đánh răng phải làm thế nào đây, phải hảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nhan-chi-dac-chung-binh-xuyen-viet/1358833/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.