Hai người còn đang thảo luận xem còn gì có thể làm thì Phất Lôi tới. Hắn còn thực săn sóc mang hoa quả tới cho hai giống cái.
Mã Cát cắn trái cây ậm ờ nói: “Phất Lôi, ta cùng Địch Nãi đang nói muốn tham gia trao đổi ngày mai! Ngươi có muốn đi không?”
Phất Lôi nghe Địch Nãi nói muốn tham gia trao đổi, cũng cao hứng: “Tốt! Ta cũng đi cùng các ngươi. Ta đi săn thêm mấy con mồi, đến lúc đó có thể cầm trao đổi.”
Vì thế Phất Lôi thực vui vẻ bay đi.
Phất Lôi vừa đi, Hách Đạt đã tới tìm Mã Cát. Hách Đạt cũng mang tới trứng chim đã nấu chín cho bọn họ.
Mã Cát cầm trứng, cao hứng cười toe toét nói chuyện trao đổi, Hách Đạt cũng thực duy trì. Mã Cát liền bảo Hách Đạt đi chặt tre. Hách Đạt không nói hai lời, lập tức chạy đi.
Địch Nãi phát hiện các thú nhân thật đúng có năng lực, cơ bản không có ai lười nhác. Phi thú nhân hoàn toàn có thể không làm gì, nằm một chỗ làm sâu lười. Quả nhiên ở đây phi thú nhân vẫn rất thoải mái, rất hạnh phúc a!
Hách Đạt rất nhanh đã chặt tre mang về. Hắn hỏi Mã Cát một chút, biết ở đây không còn việc gì cần mình làm, vì thế cũng bay đi săn thú. Sau khi Hách Đạt đi, Địch Nãi cùng Mã Cát ăn bữa sáng, chuẩn bị làm việc.
Địch Nãi nghĩ, hôm nay cùng Mã Cát làm thử rổ tre, dù sao sọt cũng quá lớn, có nhiều lúc cầm không tiện. Rồ thì có thể đựng rất nhiều thứ.
Cậu tả hình dáng cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nhan-chi-dac-chung-binh-xuyen-viet/1358826/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.