“Chúng ta trở về đi.” Lục Sướng từ từ đi đến trước mặt Leo, thản nhiên nói.
“Các nàng…” Sư tử có chút do dự.
“Ngươi có biện pháp ngăn lại sao?” Lục Sướng liếc mắt nhìn y, “Hay là ngươi muốn trói hết mười mấy giống cái ‘mảnh mai’ trước mặt này lại, để giải cứu tiểu thanh xà kia?”
Leo lập tức đổ mồ hôi, vội vàng nói: “Nhanh đi thôi, giống cái tranh cãi, nếu tình huống không nguy hại cho bạn lữ của mình, giống đực ít quản thì hơn.”
Lục Sướng vừa lòng gật gật đầu, theo Leo về tới cái nhà cây vừa mới làm xong cho hắn.
Hoàn cảnh không tệ, Lục Sướng cảm thấy tạm thời ở nơi này cũng tốt, vì thế quay đầu nói với sư tử: “Được rồi, cám ơn ngươi. Đúng rồi, quả gạo buổi sáng còn lại của ta đâu? Có chút đói bụng, ta đã một ngày không ăn rồi.”
“Các nàng không cho ngươi đồ ăn?” Leo đáy mắt có chút tức giận.
“Nào có, các nàng tự mình cũng chưa ăn cái gì, sao còn quản đến ta. Hơn nữa ta cũng vì làm việc quá chuyên tâm, mới quên ăn cơm.” Lục Sướng vội vàng vuốt lông cho sư tử.
“Nhưng ăn quả gạo sẽ không đủ no, ta giữa trưa có bắt mấy con chim trĩ, bây giờ còn chưa ăn, lát nữa ngươi nướng ăn đi.”
Kỳ thật chỉ quả gạo là Lục Sướng có thể no rồi, sức ăn của hắn cũng chỉ là của người bình thường thôi, không giống thú nhân, một lần có thể ăn trên mấy chục cân thịt, nhưng so sánh với bọn họ vài ngày có thể không ăn, mà Lục Sướng lại làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nhan-bo-lac-chi-nga-thi-nam-nhan/196444/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.