Trở lại nhà cây thấy Lục Sướng đang cầm dao nhỏ cắt tóc, lúc này mới phát hiện tóc hắn đã dài đến vai, không ngắn như khi vừa tới đây.
Tóc dài hay ngắn, y đều thích. Chỉ là bộ dáng Lục Sướng sau khi cắt tóc ngắn thật có tinh thần, làm cho người ta nhìn không dời mắt.
Nhớ mỗi lần mình cùng Lục Sướng làm xong, hắn đều sẽ mềm nhũn nằm úp sấp trên da thú, tuy rằng thật mê người khiến y muốn một lần lại một lần xâm chiếm, nhưng y hình như càng thích bộ dáng hiện tại này.
Nghĩ vậy, Leo bất giác hóa thành hình người, ôm Lục Sướng từ phía sau, giam hắn vào trong ngực mình, không chịu buông tay.
“Da ngứa rồi hả?” Bạn Lục rít ra mấy chữ trong hàm răng.
“Yên tâm, ta chỉ muốn ôm ngươi một cái.” Đầu to vùi vào cổ Lục Sướng, cúi đầu khẽ hôn.
Lục Sướng rõ ràng không tin a! Leo này có tiền án, hoàn toàn không còn danh dự đáng bàn nữa.
Đang muốn giáo huấn, cái đầu sư tử dừng lại, y ghé vào bên tai Lục Sướng nói: “Từ giờ trở về sau, ta muốn ôm ngươi mãi, không muốn buông tay, không muốn để ngươi rời khỏi tầm mắt của ta. Bởi vì ta biết, trong tương lai chuyện thế này nhất định còn có thể xảy ra, không thể lần nào cũng may mắn. Lúc đào tẩu ở trong rừng, ta đã nghĩ, nếu có thể còn sống gặp lạo ngươi, nhất định phải làm cả phần của quá khứ và tương lai bù lại, nếu không sẽ tiếc nuối.”
Ngón tay Lục Sướng khẽ run, xong rồi, không phải lại muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nhan-bo-lac-chi-nga-thi-nam-nhan/1359350/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.