Ngày hôm sau Lục Sướng bị Liệt Phong đánh thức, nàng ở bên ngoài không ngừng kêu to, khiến Leo đang ngắm mỹ nhân ngủ nổi giận đùng đùng chạy ra hét với Liệt Phong: “Ngươi không thể tối nay rồi tới sao? Không biết hắn đêm qua quá mệt mỏi hiện tại không đứng dậy nổi sao?”
Lục Sướng ở trong phòng che mặt, Leo ngươi có biết cái gì gọi là dọa người không a! Rốt cuộc mệt thành dạng gì mới không đứng dậy nổi a! Còn nữa ngươi có biết đây là chỗ giống đực tụ cư không a! Chung quanh đều là một đám giống đực không biết giới hạn a! Chẳng lẽ ngươi vì muốn biểu hiện hùng phong mới lớn tiếng hét như vậy hả!
Mất mặt thì mất mặt, nhưng Liệt Phong có việc tìm hắn, Lục Sướng vẫn kiên trì mặc quần áo từ trong nhà gỗ đi ra. Tối hôm qua Liệt Phong ngủ ở trong một nhà cây còn trống, sau một trường ác đấu, chỗ giống đực tụ cư có rất nhiều nhà cây trống, Lục Sướng mỗi khi thấy, đều sẽ cảm thấy rất thương cảm.
“Cạc cạc.” Liệt Phong dùng mỏ nhẹ nhàng chọc Lục Sướng.
“Nàng nói nhóm chim trĩ đã khỏe.” Leo phiên dịch.
“Cạc cạc.”
“Nàng nói cái gì?” Thấy Leo không dịch, Lục Sướng có chút kỳ quái hỏi.
“… Nàng nói nàng muốn cùng ngươi cùng đi cảm ơn Mộ Liên.” Sắc mặt Leo có chút vặn vẹo.
“Chính ngươi tự đi là được rồi, đừng kéo theo Lục Sướng.” Sư tử nói với Liệt Phong, y không muốn Lục Sướng lại đến chỗ nguy hiểm đó nữa.
“Dát…” Liệt Phong mất mát cúi đầu, dùng cánh kéo lê trên mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nhan-bo-lac-chi-nga-thi-nam-nhan/1359345/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.