Lục Sướng rất muốn cười, nhưng hắn nhịn xuống. Vẻ mặt thú nhân trước mắt nói cho hắn, nếu lúc này mình không nghĩ gì mà bật cười, người kia vô cùng có khả năng sẽ mạo hiểm rủi ro hủy diệt “tính phúc” nửa người dưới để giãy khỏi dây thừng.
Jeff cũng nghĩ vậy. Bởi vì kích động mà giọng lớn một chút, khiến khắp nơi đều là câu dọa người của mình. Gã nghĩ, nếu giống cái này dám cười ra, cho dù cả đời không còn năng lực, gã cũng muốn giãy khỏi dây thừng bóp chết giống cái đó.
Xét thấy Lục Sướng vẫn mặt không đổi sắc, đã sâu sắc giảm bớt tâm tình bi thống cho Jeff, không có xảy ra tấn thảm kịch một chết một tàn. Bất quá vẫn phải giải quyết vấn đề sinh lý của Jeff. Lục Sướng thật đau đầu. Bởi vì cách buộc dây cỏ khiến cho nếu muốn thả người kia ra, nhất định phải cởi bỏ dây thừng. Nhưng người kia một khi thoát khỏi vòng vây, mình tuyệt đối không có lợi gì, thật phiền toái. Nếu để Jeff cứ như vậy giải quyết tại chỗ, thật sự quá vô nhân đạo. Căn cứ theo Công Ước Geneva*, nhất định phải đối xử tử tế với tù binh, Lục Sướng tự nhận là thanh niên thế kỷ mới có văn hoá, sẽ không làm chuyện bất lương. Bất quá Lục Sướng hoàn toàn không thừa nhận hành vi hắn trói buộc, cầm tù với cả tra tấn tinh thần cùng bắt nạt thân thể cũng bị liệt vào khoản ngược đãi, càng không nghĩ rằng Jeff không phải tù binh, chỉ là thú nhân xui xẻo vô tội bị sa lưới.
*Công ước Geneva:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nhan-bo-lac-chi-nga-thi-nam-nhan/1359336/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.