🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Một năm sau…

Đền thờ “Trung Hiếu Nghĩa” họ Từ ngoài Nhạn Môn quan cực kỳ náo nhiệt. Trước ngày giỗ Từ tướng quân, mọi người chen chúc xếp hàng đến dâng hương làm con đường núi nhỏ chật cứng.

Ta với sư phụ vất vả lắm mới chen được vào cửa, mới đi tới bên lư hương đã bị khói hun ho sặc sụa, trợn mắt há miệng nhìn bà lão bên cạnh cầm bó nhang to đang loay hoay tìm chỗ trống trên lư hương để cắm vào.

“Bà ơi, nhang này cũng…” ta hơi do dự, nói khéo, “Hình như hơi nhiều thì phải?”

Vừa nói xong thì bị bà lão liếc cho một cái.

“Cô gái nhỏ như ngươi thì biết gì chứ? Đến đây thì phải có lòng thành! Từ tướng quân mới phù hộ cho, đi đi đi, đừng phiền ta cầu công danh cho con.”

“Cầu công danh? Cái này cũng được ạ?” Ta giật mình, ngạc nhiên nhìn người đàn ông cao lớn đứng bên cạnh ta.

“Linh! Từ tướng quân cầu cái gì cũng linh! Lão Vương nhà đối diện ta cầu cháu trai còn được đấy.”

Ta lại quay đầu nhìn qua: “Sư phụ…”

Sau đó bị lôi đi.

Bên trong từ đường, mắt ta càng mở to hơn, tay run run chỉ vào bức tượng trong điện thờ, giọng ríu lại.

“Tượng này sao mà…”

Bên cạnh có người nhìn thấy động tác của ta lập tức nổi giận.

“Này! Mau bỏ tay xuống.” Nói rồi còn giơ tay đánh lên tay ta.

“Chát”, nhưng không đánh trúng tay ta đang bất kính chỉ vào pho tượng.

Người đàn ông luôn ở bên cạnh ta giơ tay lên đỡ, người đó đánh xuống như đánh vào bức tường sắt,

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nguyet/616189/chuong-91.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.