🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Cho dù ta có chống cự, phản đối thế nào thì vẫn đến Thượng kinh.

Ban đêm chúng ta vào thành, Gia Luật Thành Văn là Xu mật sứ Bắc viện nên việc nghênh đón phô trương là điều hiển nhiên, đoàn người đứng dài từ cửa thành đưa đến tận cung.

Ta được đưa đến một gian phòng trống, có người canh giữ một bước không rời. Quý tiên sinh sau khi vào cung thì tách ra khỏi ta, không thấy bóng dáng ông đâu. Ta ngồi một mình trong phòng, có người mang cơm vào, ta nhớ lời Quý tiên sinh đã nói nên ăn một ít.

Người đến thu dọn bát đũa mang đi, trong phòng không một tiếng động, ta lên giường nằm, dù không buồn ngủ nhưng mấy ngày đi lại liên tục mệt mỏi làm hao hết sức lực, cơ thể không chịu được nên dần mơ màng, sụp mắt xuống.

Nửa tỉnh nửa mơ, chợt loáng thoáng nghe tiếng rên rỉ rất đáng sợ, ta hoảng hốt bật dậy, tiếng rên đó ở ngay ngoài cửa chứ không phải ác mộng. Đêm khuya ở đất nước xa lạ, tiếng rên rỉ đó làm tóc gáy ta dựng đứng lên, người hơi run rẩy.

Đã xảy ra chuyện gì? Ngoài cửa có lính canh gác mà? Cho dù có người bị thương thì chắc sẽ có người giúp, chẳng lẽ… chẳng lẽ là người tới cứu ta?

Ta nhảy phắt xuống giường, chạy đến bên cạnh cửa, cửa không có khóa nên ta đẩy mạnh ra. Vừa nhìn xuống đã thấy người bị thương nằm trên đất. Nhũng người lính canh đều đang đứng vây xung quanh, gươm tuốt khỏi vỏ.

Ta không quan tâm họ có thể ra tay hay không, ngồi xuống

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nguyet/616181/chuong-83.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.