Ngày hôm sau tướng quân vào triều nghe thụ phong, hoàng đế mở tiệc chiêu đãi quần thần, đêm đến ngoài cổng thành pháo hoa như biển, dân chúng thức trắng đêm hân hoan chúc mừng, cảnh tượng tưng bừng náo nhiệt hơn cả năm mới sang.
Sư phụ vẫn không đưa ta đi cùng, chỉ dặn Từ quản gia đêm đến đừng quên đưa ta đi xem pháo hoa. Lúc nói chuyện sư phụ đang chuẩn bị vào cung, lần đầu tiên ta nhìn thấy người mặc tướng phục vào triều, bên trong áo giáp bạc là triều phục màu trắng như tuyết, bên trên thêu bạch hổ bằng chỉ bạc chỉ vàng. Người đứng thẳng tắp trước sân, uy phong như rồng, dung mạo như phượng hoàng, phong thái xuất chúng không lời nào tả xiết.
Trước khi lên ngựa, người đặt tay lên đầu ta dặn dò:
“Xem xong pháo hoa nhớ về sớm.”
Ta gật đầu.
Sư phụ cười một tiếng, như lại nghĩ tới điều gì đó, cúi đầu nói: “Thích cái gì thì mua, có Từ quản gia đi cùng.”
Ta lại gật đầu, nhưng ngay sau đó lập tức lắc đầu: “Không cần đâu ạ, con chờ xem sư phụ đi lên đầu tường thành.”
Sư phụ liền nở nụ cười: “Cũng được, lần tới sư phụ đi cùng con, muốn cái gì, sư phụ mua cho con.”
Vì những lời này, ta hí hửng suốt cả ngày, khóe miệng lúc nào cũng cong veo.
Đêm đến quả nhiên náo nhiệt phi thường, mọi con đường đều đông nghịt người, dòng người di chuyển như nước, không ngừng tuôn về cùng một hướng. Hai bên đường đèn đuốc sáng rực, người bán hàng rong khiêng khay đựng kẹo hồ lô, chong chóng giấy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nguyet/616142/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.