" Em gái, tên em là gì??"
Sau khi hai chị em hoàn toàn rời khỏi, Trương Kiệt mới bước vào trước mặt cô bé, dùng nụ cười mà hắn cho là đáng tin nhất hỏi cô.
" Em.. tên em là... Kishirima Sakura!"
Cô bé sợ hãi rụt lại thân thể nhỏ bé mà nhẹ giọng trả lời, một đôi mắt trong vắt lén lút liếc nhìn hắn.
" Sakura ngoan!"
Trương Kiệt xoa nhẹ lên mái tóc Sakura, trong lòng thầm than hai người chẳng những giống nhau như hai giọt nước mà còn giống cả tên.
Nếu Trương Kiệt nhớ không lầm, hai chị em có họ là Hanawa, nếu Sakura trước mặt này thật sự là em gái họ thì chắc là cùng mẹ khác cha.
"..."
Sakura mới đầu còn hơi sợ hãi mà run lên một cái khi tay hắn chạm vào, tuy nhiên sau đó dường như cảm nhận thấy hơi ấm và thiện ý nên đã buông lỏng hơn trước.
" Sakura-chan, em có thể cho anh biết những người bạn sống cùng em ở đây đã đi đâu rồi không?"
Trương Kiệt thử thăm dò, theo thông tin mà Chính phủ cung cấp thì số trẻ em bị mua bán đến đây làm thí nghiệm là trên cả trăm, sao bây giờ lại chỉ còn mỗi Sakura.
" Các bạn ấy được bọn họ dẫn theo cửa kia, còn đi đâu thì em không biết!!"
Sakura lắc nhẹ đầu, sau đó dùng ánh mắt cầu xin nhìn lấy Trương Kiệt
" Onii-chan, xin anh, xin anh hãy cứu lấy các cậu ấy, họ rất đau đớn, rất đau đớn. Đã có rất nhiều người đã chết, xin anh!"
Nước mặt rơi như mưa trên gương mặt đáng yêu nhưng có phần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nguyen-tieu-dao-ky/36870/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.