Mọi người trầm mặc một hồi lâu.
"Em có thể dùng dao, loại trái cây này không nên cắn."
Đầu óc Viên Lai Lai tạm thời không hoạt động, nhìn anh rồi lại nói một câu, "Tát ngõa địch tạp." (Tát Ngõa Địch Tạp là phiên âm của tiếng Thái, nếu mà nói khi gặp mặt thì có nghĩa là chào bạn, bạn có khỏe không, còn nếu nói khi tạm biệt thì có nghĩa là hẹn gặp lại, tạm biệt...-cám ơn chị Quỳnh nhiều)
"Ách...... Anh nói là, em có thể dùng dao cắt trái cây ra." Vẻ mặt của người đàn ông ngồi đối diện đã tối sầm lại, ngũ quan vẫn đang co giật một cách kỳ lạ.
"Tát...... Ngõa...... Địch......Ủa? Anh biết nói tiếng Trung?" Viên Lai Lai thốt lên, nếu biết nói tiếng Trung thì mấy người này đâu cần phải nói chuyện với nhau bằng tiếng Thái?
Mặt người đàn ông kia mặt ngày càng đen, ngồi bên cạnh Viên Lai Lai Hình Diễn nhịn không được bật cười, "Em thật đúng là một báu vật hiếm có, người ta đã nói vài câu tiếng Trung rồi, em còn ở đó mà “tát ngõa địch tạp”, rốt cuộc trong đầu em có bao nhiêu chất xám?"
Mặt Viên Lai Lai lúc đỏ lúc tái, quay về phía người đàn ông kia lại nói thêm một câu, "Tát ngõa địch tạp."
Kết quả mọi người đều nở nụ cười, Viên Lai Lai chỉ muốn tìm cái lỗ chui xuống, mọi người nói cái gì đó bằng tiếng Thái, cười khoảng hai phút mới ngừng lại được, Viên Lai Lai âm thầm thở phào nhẹ nhõm, thấy không liên quan đến mình mới tiếp tục lấy loại quả hồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nam-va-tieu-bach/2686747/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.