Phòng của cô nằm ở tầng 5, là phòng cuối cùng của kí túc xá. Vì tất cả học sinh ở đây đều được xếp đủ vào các phòng, ngoại trừ cô, vậy nên Ái Hạnh ở một mình một phòng kí túc. Nếu hỏi cô có sợ không thì câu trả lời chắc chắn sẽ là không. Ở một mình cũng có chút tiện, khá thoải mái, lại yên tĩnh nữa.
Cô từ từ bước đến trước phòng mình, nhập mật khẩu để vào, cô còn nhớ rất rõ kiếp trước đã đặt mật khẩu theo ngày ba mẹ Lâm lần đầu đến thăm cô, giờ đây có chút buồn cười, không nhanh không chậm liền đổi mật khẩu, lần này là... Sinh nhật của anh.
Mở cửa phòng ra có chút hoài niệm, trước đây cô vẫn luôn cô độc như này, cả ngày vùi đầu vào sách vở. Căn phòng cũng coi như quá rộng cho một người, giờ đây lại có chút lạnh lẽo
Cô vừa ngồi xuống bàn học của mình thì một tin nhắn kéo cô về hiện thực, là của mẹ cô - Trương Gia Nhi, người mà cô vẫn luôn lưu tên trong danh bạ là 'mẹ'
[ Hạnh Hạnh, thứ năm tuần sau ba mẹ sẽ đến Hải Quỳnh ]
[ Cùng đi ăn một bữa ]
Cô không nghĩ sự việc này đến sớm thế, nhắn trước cho cô gần một tuần, không nhanh không chậm cô cũng soạn tin rồi gửi đi
[ Xin lỗi ba mẹ, hôm đó con có việc ở trường, không thể đi ăn ]
Điều này quả thật là một cú sốc lớn bên phía mẹ Lâm, bà ta luôn nghĩ rằng Ái Hạnh là một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-mot-lan-buoc-ve-phia-anh/2886938/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.