Gia biết, đố kị nàng ta là không đúng, nhưng hiện tại đã làm lành với mấy vị ca ca, lại biết gia đã oan uổng mèo của gia, gia trong đầu chỉ có con mèo kia, nhìn hình dạng ủy khuất của y lúc đó, gia chỉ hận không thể ôm y vào lòng, hảo hảo mà an ủi, vì vậy lúc thấy y hoảng hốt xông vào, lại chỉ là vì nữ nhân kia, gia đã không nhịn được mà nói với y mấy lời cay độc. Gia xin thề, gia thật là không cố ý mà.
Nữ nhân kia không thấy rồi, y gấp gáp đi tìm, có gì mà phải gấp chứ? Gia hận quá đi, ước gì chỉ tìm thấy hài tử là được rồi, nữ nhân kia khỏi thấy là tốt nhất! Một bên nhịn không được mà đuổi theo mèo của gia, một bên lại phải chặn lại nhị ca đang định đi tìm mèo làm phiền, buồn cười, mèo là của gia, chỉ có gia mới được bắt nạt, chỉ có cái này, dù là huynh đệ cũng không nể tình.
Vừa nói xấu con mèo đó, lại vừa không ngăn được lòng mà đi theo, gia đột nhiên cảm thấy bản thân rất bi ai nha, đều là do cái miệng không tha người này! Còn có nữ nhân đáng chết kia nữa! Nếu không phải vì nàng ta, gia cũng sẽ không đố kị, đúng không? Gia không đố kị, cũng sẽ không nói với mèo của gia mấy lời hỏng bét như vậy, đúng không? Nếu như không phải do gia mạnh miệng như thế, suốt đường tìm nữ nhân kia, nhất định sẽ rất ấm áp a, gia sẽ lôi lôi kéo kéo mèo của gia, lâu lâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-mieu-tieu-bach-dich-ai-mieu-nhat-ky/52928/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.