Gia đợi rồi đợi, kết quả, mèo của gia cũng không tới, tới lại là thánh chỉ của Hoàng thượng, cũng không tệ, Hoàng thượng phái người mang Thái tử đi, còn hơn để nữ nhân đó suốt ngày từ sáng tới tối nghi thần nghi quỷ, hại gia cũng không thể chịu được cái chốn Hoàng cung đáng chết này, cách mèo của gia xa như vậy.
Nhưng gia lại đánh giá thấp trình độ phiền phức của nữ nhân đó rồi, cư nhiên không chịu giao Thái tử, nàng ta thật cho rằng Thái tử nằm trong tay mình thì muốn làm gì thì làm sao? Nàng ta thật cho rằng cái vị Hoàng thượng kia thật dễ bắt nạt như vậy? Đến lúc đó đừng có thật bị nói thành kháng chỉ rồi bị đem ra chém cho một đao nha. Cũng may mèo của gia đến kịp thời, nữ nhân đó mới ngoan ngoãn nghe lời. Lâu lắm rồi mới thấy mèo của gia, y vẫn dễ nhìn như vậy, cũng không biết thương thế mèo của gia đã tốt chưa.
Sau đó gia lại giúp mèo của gia một trận, đi giúp điều tra Tương Dương vương kia, sau đó cùng mèo của gia quay về phủ Khai Phong.
Kết quả vẫn không có cái gì tiến triển, cái quy luật mỗi ngày đều là một ngày không có tiến triển này khiến gia muốn khóc luôn.
Nhị ca và tứ ca giúp gia đề xuất ý kiến, để gia giả vờ đối tốt với nữ nhân kia, xem mèo của gia có ăn dấm hay không, cái này được không ta? Nhưng dù sao gia cũng quyết định thử thử một phen, nhưng mà, có thể đổi người hay không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-mieu-tieu-bach-dich-ai-mieu-nhat-ky/2706357/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.