Tống Chân Tông Thiên Hi nguyên niên (*năm đầu tiên của một đời vua).
Phủ Sính Viễn hầu. Hậu viện.
Bóng đêm dày đặc, những tầng mây nặng nề che khuất ánh sáng yếu ớt của trăng sao, ép xuống vô bờ vô bến, khiến người ta không sao thở nổi, một cơn gió điên cuồng quét qua, đầy vườn là dây leo cùng cổ tùng, trúc ảnh um tùm trong khu vườn đầy núi đá kỳ quái cheo leo, dưới bầu trời tối đen như mực, điên cuồng bay loạn, tựa như như vô số ác quỷ đang múa khúc ca trốn chạy nơi địa phủ, khiến khu vườn ban ngày vốn mang phong cảnh tú lệ nay thoạt nhìn âm u đáng sợ không gì sánh được.
Bỗng nhiên một đạo bạch quang sáng rực xẹt qua, như con giao long xuyên ngang giữa bầu trời, giương nanh múa vuốt, khiến người kinh hãi. Ngay sau đó là một tiếng sấm “ầm ầm” rền vang, từ trời cao đánh xuống, chấn động đến đỉnh lầu rung rinh, dưới chân tê dại.
Rất nhanh, từng hạt mưa lớn tí tách rơi xuống, chỉ trong thoáng chốc, hạt mưa liền biến thành màn mưa, khắp trời đất thoáng chốc tràn ngập hơi nước mông lung, tất cả đều không còn nhìn rõ được hình dạng ban đầu.
Bách Lý Tuyệt Diễm chắp tay đứng bên trong mái đình bên cạnh một ngọn giả sơn, mặt không biểu tình nhìn sa trướng quanh đình bị cuồng phong cuốn lại thổi tung tán loạn, cùng màn mưa tầm tã như trút xối xả ngoài đình, sắc mặt âm trầm, ngưng mày không nói.
Lại một tia sét xẹt qua, chiếu sáng con đường nhỏ trải đầy đá cuội ngoài đình, trên con đường nhỏ, một vị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-mieu-tam-quy-ha-do/52199/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.