Ngay khi Thường Hoài Từ định âu yếm người dưới thân, một thân kiếm lạnh lẽo vắt ngang trên cổ Thường Hoài Từ, "Buông Triển Chiêu ra." Ngữ khí âm ngoan khiến cho từ đáy lòng hắn toát ra lãnh khí; Thường Hoài Từ chậm rãi ly khai Triển Chiêu, nhìn thấy Bạch Ngọc Đường cả người tản ra sát khí cùng ánh mắt lo lắng dưới ánh trăng. Thường Hoài Từ tức giận nói: "Bạch Ngọc Đường, ngươi không phải chỉ một mà hai ba lần phá hỏng chuyện tốt của ta, hôm nay ta tuyệt không ta cho ngươi."
Bạch Ngọc Đường hừ lạnh một tiếng: "Thủ hạ bại tướng mà cũng dám miệng phun cuồng ngôn, còn dám bắt chướt y phục giả dạng Bạch gia, hôm nay Bạch gia muốn ngươi không thể nhìn được mặt trời ngày mai." Thường Hoài Từ vì bị Bạch Ngọc Đường liên tục hai lần phá hủy hảo sự của mình, trong lòng oán hận, chiêu thức cũng hung độc không ít, mà Bạch Ngọc Đường trong lòng cũng phiền toái, ra chiêu nào cũng trí mạng. Hai người giao chiến không bao lâu, Thường Hoài Từ đã thụ thương không ít, thương thế tuy rằng không nặng, nhưng cũng trực tiếp ảnh hưởng đến lực công kích của Thường Hoài Từ.
Mắt thấy Bạch Ngọc Đường có khả năng ra chiêu lấy mạng người, một cây thiết chùy trên trời đột nhiên công hướng Bạch Ngọc Đường; nhận thấy được nguy cơ, Bạch Ngọc Đường vội vã xoay người về đỡ, sức nặng của cây thiết chùy đánh vào thân kiếm, khiến cổ tay Bạch Ngọc Đường tê rần; Bạch Ngọc Đường nhìn kẻ vô duyên vô cớ bước ra chen ngang, nói: " 'Hắc la sát' Diêm Bà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-mieu-nam-nhan-bat-phoi/884182/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.