Bạch Ngọc Đường mặc dù nghi ngờ tới tiểu gia khỏa này nếu biết mình không từ mà biệt nhất địnhsẽ ồn ào muốn tìm mình, nhưng lại không thể ngờ rằng không có người mang hắn đi. Bất quá kinh ngạc thì vẫn là kinh ngạc, hai tay vẫn rất tự nhiên thuận thế vuwon ra ôm hắn lên hỏi:” Tiểu Hùng?! Ngươi làm sao mà tới đây được?! Người nào dẫn ngươi tới?! Ách, ngươi nhẹ chút! Cẩn thận!” Có thể thấy rằng trong nhỏ trong ngực này bị mình ôm nhưng vẫn có chút bất an mà giãy dụa, liền nhỏ giọng ghé vào lỗ tai hắn nhắc nhở một câu, khóe môi thế nhưng trong lúc lơ đễnh lộ ra nụ cười ôn nhu yếu ớt, tựa như ngoài trừ kinh ngạc còn có một chút… vui mừng
( ︹).
Quả nhiên thấy Tiểu Miêu Miêu trong nháy mắt liền an phận, chậm rãi ôm cổ Bạch Ngọc Đường, gục trên đầu vai y nói:” Bạch ca ca, ta rất nhớ ngươi a, ngươi làm ta sợ muốn chết….”
Cảm giác được đầu vai mình nóng ướt, Bạch Ngọc Đường trong lòng đột nhiên nổi lên lửa đốt, kìm lòng không đậu đem Tiểu Miêu Miêu càng chặt chẽ ôm vào trong lòng, nhẹ giọng nói:” Bạch ca ca cũng rất nhớ Tiểu Hùng”. Nói xong còn nghiêng đầu nhẹ nhàng hôn lên gương mặt béo mập của hắn.
(Miêu đại nhân Ngũ gia Đây là đang ở trước mặt mọi ngươi Nhờ cậy hai người trước mặt toàn thế giới cũng không cần khoe khoang như thế ta cũng còn cảm thấy ngượng ngùng kìa ôi mặt Bị Tiểu Miêu đại nhân cùng Ngũ Gia HLL đá bay …. Sau đó hai người lại tiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-mieu-dong-nhan-nho-nho-mieu-lang-quan/1352518/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.