Bạch Ngọc Đường mặc dù nghi ngờ tới tiểu gia khỏa này nếu biết mình không từ mà biệt nhất địnhsẽ ồn ào muốn tìm mình, nhưng lại không thể ngờ rằng không có người mang hắn đi. Bất quá kinh ngạc thì vẫn là kinh ngạc, hai tay vẫn rất tự nhiên thuận thế vuwon ra ôm hắn lên hỏi:” Tiểu Hùng?! Ngươi làm sao mà tới đây được?! Người nào dẫn ngươi tới?! Ách, ngươi nhẹ chút! Cẩn thận!” Có thể thấy rằng trong nhỏ trong ngực này bị mình ôm nhưng vẫn có chút bất an mà giãy dụa, liền nhỏ giọng ghé vào lỗ tai hắn nhắc nhở một câu, khóe môi thế nhưng trong lúc lơ đễnh lộ ra nụ cười ôn nhu yếu ớt, tựa như ngoài trừ kinh ngạc còn có một chút… vui mừng ( ︹). Quả nhiên thấy Tiểu Miêu Miêu trong nháy mắt liền an phận, chậm rãi ôm cổ Bạch Ngọc Đường, gục trên đầu vai y nói:” Bạch ca ca, ta rất nhớ ngươi a, ngươi làm ta sợ muốn chết….” Cảm giác được đầu vai mình nóng ướt, Bạch Ngọc Đường trong lòng đột nhiên nổi lên lửa đốt, kìm lòng không đậu đem Tiểu Miêu Miêu càng chặt chẽ ôm vào trong lòng, nhẹ giọng nói:” Bạch ca ca cũng rất nhớ Tiểu Hùng”. Nói xong còn nghiêng đầu nhẹ nhàng hôn lên gương mặt béo mập của hắn. (Miêu đại nhân Ngũ gia Đây là đang ở trước mặt mọi ngươi Nhờ cậy hai người trước mặt toàn thế giới cũng không cần khoe khoang như thế ta cũng còn cảm thấy ngượng ngùng kìa ôi mặt Bị Tiểu Miêu đại nhân cùng Ngũ Gia HLL đá bay …. Sau đó hai người lại tiếp tục không coi ra gì mà tình chàng ý thiếp – như ở trốn không người….Cắn khăn tay gạt lệ …. Niệu Niệu Hùng à làm sao nỡ đối xử với QM ta như vậy a TAT….Cũng không muốn ai đó có thể không cố kỵ như vậy trước mặt người khác mà thân mật như thế một lần nữa lại bị Miêu đại nhân đá bay – ing …. Miêu: là đại HM còn không biết xấu hổ mà nói cái gì?! Vốn người nào đó quyết đem ta người gặp người thích, hoa gặp hoa khai, cực phẩm tiểu khả ái, ngay thẳng ngược đãi nửa sống nửa chết, lại còn muốn cấm dục mấy tháng liền không có ăn thịt chuột?! Chỉ có đậu hủ căn bản là không đủ ăn a a a a a ──!!!! ▎▍▌▋▊▉█▇▆▅▄▃▂▁ (ε (#)☆└┐o ( 皿 #)). Một mực đứng bên cạnh sắm vai nhân vật { người trong suốt }Nhan GG ( gege – nghĩa là ca ca – anh trai ý:”>) cuối cùng cũng không nhịn được, đem ống tay áo xóa đi nước còn đang đọng ở khóe mắt cơ hồ không, một thể kìm nén được, một tay bắt lấy bả vai Bạch Ngọc Đường:” Ngũ đệ, ngươi có thể bình an trở về! Làm cho ngu huynh rất lo lắng!” Nói xong chuẩn bị đến ôm để nói một câu:” Nhiệt liệt hoan nghênh Ngũ đệ bình an trở về” thì bị một đạo ánh mắt như đao cắt của tiểu bằng hữu Triển Tiểu Hùng làm cho cánh tay đang định khoác lên bả vai Bạch Ngọc Đường cũng rụt rè rút trở về. Vũ Mặc bên cạnh thấy thiếu gia nhà mình chiếm thế hạ phong, mị lực của hắn trước Ngũ gia cũng không sánh bằng một đứa trẻ vắt mũi chưa sạch, vội bước lên một bước phụ họa theo:” Đúng vậy a, Ngũ Gia, thiếu gia nhà chúng ta lo lắng một đêm không ngủ được, bây giờ còn không có ăn điểm tâm a!”. Bạch Ngọc Đường lúc này mới đem lực chú ý phân tán một phần cho hai người này, vẻ mặt ngượng ngùng đối Nhan Tra Tán nói:” Xin lỗi, để đại ca phải bận tâm rồi!”. Nhan Tra Tán thấy Ngũ đệ cuối cùng cũng chú ý đến sự tồn tại của mình, làm sao còn lòng dạ nào mà oán giận chuyện y tự tiện hành động, kích động cầm lấy tay Bạch Ngọc Đường lệ nóng quanh tròng nói:” Không sao, ngu huynh thấy đệ bình an vô sự là an tâm rồi!” Nhưng bình dấm chua đệ nhị thiên hạ ( là không có nhìn nhầm a. Miêu đại nhân tuyệt đối chỉ có thể là bình dấm chua đứng thứ hai thôi, sau này mọi người sẽ rõ. O (∩∩)O) tiểu Miêu đại nhân làm sao chịu được cảnh này, mình thấy tên kia là huynh đệ kết bái của Ngọc Đường nên mới nhịn hắn lâu như thế. Thế nhưng như vậy cũng quá khinh người đi, lại còn dám sờ vào đôi tay nhỏ bé của tiểu Thử nhà mình!!! Còn sờ lâu như vậy?!!!! Chỉ thấy thân thể Tiểu Miêu Miêu dường như khó chịu mà giật giật, tiếp theo làm bộ dạng không thể đứng vững do bị trơn, hơi trượt xuống một chút, Bạch Ngọc Đường liền lập tức rút cánh tay bị Nhan Tra Tán cầm mà vững vàng ôm lấy hắn. Triển Tiểu Hùng cũng thuận thế ôm chặt cổ Bạch Ngọc Đường, lại ghé vào lỗ tai y thân mật nói:” Bạch ca ca, ngươi còn chưa có ăn cơm đúng không? ( ta ngất ⊙﹏⊙‖│°)? Đi, chúng ta đi ăn cơm thôi! Ta có lời quan trọng muốn nói cùng ngươi!” Đáng tiếc Tiểu Bạch ca ca nhà hắn thế nhưng lại chậm tiêu, không thể lĩnh hội hết ý nghĩa mà tiểu LG nhà mình muốn ám chỉ, quay đầu nói với Nham Tra Tán:” Hảo, đại ca không phải ngươi cũng chưa dùng cơm sao? Chúng ta cùng nhau ăn đi!” Mặc dù rất cực khổ muốn tùy thời né tránh đạo ánh mắt muốn giết người không ngừng bay tới của Triển Tiểu Hùng nhưng là Nhan GG ( ca ca) vẫn là không biết sợ kiên trì không muốn bỏ qua cơ hội tốt như thế này, lập tức gật đầu đáp ứng:” Hảo, thức ăn đã sớm chuẩn bị tốt, chỉ còn chờ Ngũ đệ ngươi! Vũ Mặc ngươi mau đi trù phòng phân phó một tiếng đi!”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]