Trải qua một đêm đại biến hóa, trừ bỏ người vạn năm đại nhàn Bạch Ngọc Đường ra thì tất cả mọi người đều bận rộn.
Bởi vì học vỡ lòng quá muộn, nên nội dung học tập mỗi ngày của Triệu Trăn vô cùng tạp nham, trên cơ bản là ai rảnh lúc nào chỉ dạy lúc đó, mỗi người dạy một kiểu.
Bao đại nhân và Công Tôn tiên sinh đều là đại tài tử đương thời, nhưng khác nhau ở chỗ Bao đại nhân nhiều năm làm quan, đối với quốc sách và tình hình chính trị rất tâm đắc, còn Công Tôn tiên sinh tuy rằng đọc nhiều sách vở nhưng tính tình đơn thuần, so với quan viên càng giống học giả thuần túy hơn.
Dạy Triệu Trăn học võ đương nhiên là Triển Chiêu.
Tuy rằng nhận Triệu Trăn là đồ đệ nhưng chính Triển Chiêu cũng không rõ mình thuộc môn phái gì.
Trước đây thân thể Triển Chiêu không tốt nên được cha mẹ đưa tới Thiếu lâm tự nhờ chữa bệnh, nhàn rỗi không có việc gì thì ngồi một bên xem đại hòa thượng dạy dỗ các tiểu hòa thượng luyện võ. Sau này gặp được một lão hoàng thượng điên điên khùng khùng, mỗi ngày lão hòa thường đều quấn lấy hắn chơi đùa, chơi chơi đùa đùa thế nào lại luyện thành một thân võ nghệ. Lão hòa thượng không chịu nhận Triển Chiêu làm đồ đệ, há mồm ngậm miệng đều gọi hắn là “tiểu sư huynh” khiến Triển Chiêu đau đầu rất nhiều năm…
Võ công của Triển Chiêu cũng khá tạp nham, có thể nói là bách gia võ học đều tập trung hết trên người hắn, mà tất cả đều luyện theo con đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-mieu-dong-nhan-hoang-thuong-van-tue/178348/quyen-1-chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.