Sứ thần chư quốc tới Biện Kinh triều bái, mỗi đối tượng ngoại giao bất đồng Xu mật viện sẽ an bài dịch quán khác nhau cho mỗi đoàn. Liêu sứ ở tại Đô Đình dịch, Tây Hạ ở tại Đô Đình Tây dịch, Triều Tiên ở bên ngoài khu An Châu, ngõ Đồng Văn, Hồi Hột, Vu Điền ở Lễ Tân viện, Tam Phật Tề, Chân Lạp, Đại Lý, Đại Thực mỗi sứ đoàn được phân ở Chiêm Vân quán hoặc Hoài Viễn dịch.
Vì bảo đảm sự an toàn của các sứ thần, ngoài cửa dịch quán có quân lính chuyên môn phụ trách, với khẩu hiệu “Ứng nhập dịch nhân, tịnh trí bài hào, ky sát xuất nhập” nói trắng ra chính là không có thẻ bài người trong dịch quán, ai cũng không thể tùy ý xuất nhập. Dịch quán phòng thủ nghiêm mật, Lê Chính Khải lại là võ tướng, thích khách sao có thể dễ dàng giết chết ông ấy, rồi lại lẳng lặng không một tiếng động toàn thân trở ra?
Triệu Trăn suy nghĩ đầu tiên lóe lên trong đầu chính là — nội ứng ngoại hợp?
Lý Nguyên Hạo ồn ào không chịu buông tha người, cư nhiên khoác lác không biết xấu hổ mà đòi Triển Chiêu, bằng không hai nước sẽ khai chiến.
Triệu Trăn lười cùng gã cãi cọ, không chút khách khí lấy danh nghĩa bảo vệ đem các sứ thần “thỉnh trở về”. Sứ thần các nước tới xem náo nhiều đều bị cưỡng chế đi, trong Đô Đình Tây dịch chỉ còn lại Lý Nguyên Hạo sắc mặt xanh mét, cùng đám người Tây Hạ nổi giận đùng đùng ồn ào tuyên bố muốn báo thù.
Xu Mật viện đi trấn an nhóm sứ thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-mieu-dong-nhan-hoang-thuong-van-tue/1580249/quyen-5-chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.