Mặc kệ là mệnh phạm thủy hay mệnh phạm tiểu nhân, Triệu Trăn đều cảm thấy tâm sinh đau.
— mỗi lần ngồi thuyền đều bị tập kích, còn có thể khoái trá chơi đùa?!
Những lời này Bạch Ngọc Đường lại không ủng hộ: “Há chỉ ngồi thuyền bị tập kích, không phải ngươi đi tới đâu cũng đều bị tập kích đó sao?”
Triệu Trăn căm tức nhìn hắn.
Triển Chiêu xoa xoa đầu Triệu Trăn, nhẹ nhàng bổ thêm một đao: “Tuy rằng đi tới đâu cũng bị tập kích, nhưng không phải ngươi vẫn gan lì sống tới tận bây giờ còn gì?!”
(┬┬﹏┬┬) Cầu đừng nói! Cái mệnh Gián đập không chết này, càng nghĩ tâm càng đau!
Tiêu Phương và Ân Dương vừa mới đại náo một hồi, giữa hồ vốn huyên náo dần trở nên thập phần yên tĩnh, có người chú ý tới việc chìm thuyền bên này, xa xa truyền tới vài tiếng hô to, vừa thấy bên này lại có đánh nhau, mấy chiếc thuyền định chạy tới cứu người đều dừng lại xa xa quan vọng, không dám tiến lại quá gần…
Vạn hạnh mặt hồ không có sóng, dùng khinh công mượn lực nước cũng có thể bay tới cái đình giữa hồ.
Triển Chiêu ôm Triển Tân Như dùng chiêu Nhất Phi Trùng Thiên từ dưới đất bất ngờ bay lên, Bạch Ngọc Đường mang theo Triển Tân Duệ Phù Quang Lược Ảnh lướt trên mặt nước như giẫm trên đất bằng, Thừa Ảnh cõng Triệu Trăn siêu siêu vẹo vẹo lảo đảo bò lết… (*/ω*) không phải Thừa Ảnh học nghệ không tinh! Mà là Triệu Trăn đòi cảm thụ một chút cảm giác Titanic, giãy dụa nhất định không chịu lên bờ…
Triển Chiêu Bạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-mieu-dong-nhan-hoang-thuong-van-tue/1580227/quyen-3-chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.