Chứng kiến cảnh tượng quần xà loạn vũ, Triệu Trăn cảm giác cả người không dễ chịu, nửa đêm liền gặp ác mộng.
Triệu Trăn mơ thấy mình bị rắn cuốn lấy, nằm trên giường giống như con sâu nhỏ uốn éo ~ uốn éo ~ trán lấm tấm mồ hôi, mày nhăn tít lại. Thừa Ảnh sau lần thứ 27 giúp Triệu Trăn nhặt cái chăn gấm bị bé đá tung lên, thì không đi nữa, cứ như vậy ngồi canh bên giường chuẩn bị nhặt lần thứ 28….
Quả nhiên… chăn gấm bị Triệu Trăn đè ép, rất nhanh liền bắt đầu rúm ró, lần này ngược lại không đá chăn nữa mà trực tiếp tỉnh dậy!
Thừa Ảnh đứng dậy châm đèn: “Còn khoảng một canh giờ nữa mới lâm triều, Hoàng thượng ngủ thêm một lát đi.”
Triệu Trăn lắc đầu, một thân mồ hôi lạnh vừa dính dính vừa lành lạnh, ngủ tiếp có khi lại gặp ác mộng nữa.
Ngâm mình trong bồn nước ấm, Triệu Trăn cuối cùng mới hòa hoãn lại được, tựa vào thành bồn, hưng trí nói chuyện với Thừa Ảnh.
Triệu Trăn cao hứng phấn chấn: “Ta nghe nói nằm mơ thấy rắn là điềm lành nha!”
Thừa Ảnh mặt không cảm xúc: “Hoàng thượng hồng phúc tề thiên.”
Triệu Trăn giả bộ hoảng sợ: “Khắp núi đồi đều là rắn thực dọa người, ta rất sợ hãi!”
Thừa Ảnh mặt không biểu cảm: “Hoàng thượng thực tế ngược với mộng.”
Triệu Trăn đầy mặt lên án: “Thừa Ảnh ngươi thay đổi, không còn quan tâm ta giống như trước đây!”
Thừa Ảnh khóe miệng giật giật: “Hoàng thượng nên vào triều.”
— bị kỹ xảo diễn xuất như thật của Hoàng thượng lừa mấy trăm lần, dù có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-mieu-dong-nhan-hoang-thuong-van-tue/1580213/quyen-3-chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.