Hôm sau lúc ra ngoài, Tạ Bình Qua lại nhìn thoáng qua hướng căn biệt thự kia.
Khác với cảm giác ngày hôm qua, hôm nay lúc nhìn vào Tạ Bình Qua lại cảm thấy... Nơi đó dường như không có người.
Hơn nữa cái nhìn của người hôm qua khác với những người nhìn chằm chằm cậu, không có ác ý, không có phản cảm, ngược lại có chút... Không biết nên hình dung cảm giác vi diệu này như thế nào.
Lộ Tiểu Phong hoàn toàn không có thiên phú nhìn mặt đoán ý, hắn thấy Tạ Bình Qua dừng lại thì hỏi sao vậy, vì vậy thuận lợi đánh tan chút linh cảm nhỏ bé của Tạ Bình Qua.
Tạ Bình Qua thầm thở dài, nghĩ thầm bây giờ mình chỉ là một người bình thường, hẳn sẽ không có ai có ý định theo dõi đâu, thế là không nghĩ nhiều nữa, cùng đi với mọi người đến phòng tập luyện.
Bởi vì trận va chạm hôm qua nên hôm nay bầu không khí đội Tạ Bình Qua có chút cứng ngắc.
Nhưng vì có camera nên cũng chỉ giới hạn trong cứng ngắc chứ không xảy ra trận cãi vã nào.
Đương nhiên, đây chỉ là buổi sáng, đến chiều thì không khí của đội bọn họ đã hết cứng ngắc.
Là do Tạ Bình Qua.
Tạ Bình Qua quả thật là người mới, nhưng trình độ bắt chước nhảy múa của cậu đúng là vô địch, cậu có thể thuộc tất cả các động tác khi chỉ nhìn qua một lần, sau nửa ngày, cậu đã nhảy ra nhịp điệu không khác gì của lão sư vũ đạo.
Hai người điểm B kia thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-linh-am-ve-xuat-dao-o-c-vi/2520650/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.