Ngay từ đầu mọi người chỉ lo chú ý đến Hồ Vân Thiên, nên khi có người đột nhiên gầm lên hỏi bọn họ đang làm gì, đại đa số người đều không phản ứng kịp.
Bọn họ nhìn theo hướng âm thanh truyền đến, phản ứng đầu tiên là "không phải nên là chúng tôi hỏi mấy người đang làm gì sao", đến khi thấy rõ người hỏi, bọn họ mới cảm giác như bị đụng trúng cây, bắt đầu lo lắng.
Tưởng Chúc cũng ngây ra, ngay khi hắn nhìn sang Tạ Bình Qua, liền vô thức quay đầu nhìn Tạ Minh Duệ.
Ánh mắt Tạ Minh Duệ phức tạp hơn so với những gì anh thể hiện ra ngoài, không chỉ ánh mắt, Tưởng Chúc còn cảm giác được Tạ Minh Duệ gần như bất giác nhón lên nửa bước, nếu không phải do đằng trước có người, chỉ sợ nửa bước này sẽ là đi lên thật.
Ngay cả như vậy, ánh mắt Tạ Minh Duệ cũng không dời khỏi người đối phương, trực giác Tưởng Chúc mách bảo trạng thái của anh không đúng, nghĩ đến lúc này anh chưa định để Tạ Bình Qua chú ý đến mình, Tưởng Chúc đánh bạo chạm vào anh, còn hô một tiếng "Tạ tổng".
Trạng thái của Tạ Minh Duệ kỳ thật ổn hơn Tưởng Chúc nghĩ.
Lúc trước anh đã biết Tạ Bình Qua cũng xuyên đến thế giới này, cũng đã ngắm nhìn đối phương từ xa, nói chung cảm xúc của anh vẫn còn trong phạm vi khống chế được.
Chỉ là đột nhiên đối diện với tầm mắt Tạ Bình Qua, tâm trạng anh có chút hoảng hốt, cho đến khi được Tưởng Chúc nhắc nhở,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-linh-am-ve-xuat-dao-o-c-vi/2520643/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.