Ngay khi những lời "sẽ chẳng có gì thay đổi cả" được thốt ra, Tạ Bình Qua cảm thấy đầu mình ong ong, âm thanh và hình ảnh bên ngoài như biến mất, những gì còn lại trong thế giới chỉ còn mỗi Tạ Minh Duệ.
Kể từ khi gặp lại, từ khi biết rằng Tạ Minh Duệ sống ở kiếp trước mười mấy năm, từ khi biết rằng Tạ Minh Duệ đã sống ở thế giới này 27 năm, Tạ Bình Qua bỗng có loại bất an khó kiểm soát.
Theo khái niệm của cậu, cậu chỉ mới tách khỏi điện hạ nhà mình khoảng một tháng, nhưng theo khái niệm của Tạ Minh Duệ thì bọn họ đã tách ra rất rất nhiều năm.
Trong những năm qua, có thể Tạ Minh Duệ từng thân mật với người khác hơn, tin tưởng người khác hơn, có thể đã trải qua vô số chuyện mà cậu không hiểu, nhiều ngày đêm mà cậu chưa bao giờ chạm vào.
Chính vì thế, khi Tạ Minh Duệ nói anh không mong cậu ở lại, cậu thậm chí còn không phản kháng một câu nào.
Như vậy tốt mà. Tạ Bình Qua vẫn luôn thuyết phục mình như vậy. Giữa bọn họ vẫn còn một sợi dây liên hệ, có vài thời điểm Tạ Minh Duệ vẫn cần cậu, Tạ Minh Duệ vẫn nhớ rõ ước định hyy vọng cậu có thể quang minh chính đại đứng dưới ánh mặt trời, như vậy đã tốt lắm rồi. Đã từng có suy nghĩ hy vọng mãi mãi làm bạn bên cạnh anh, nhưng đó cũng chỉ là suy nghĩ của cậu mà thôi, không liên quan đến Tạ Minh Duệ.
Cậu chẳng thể ngờ tới, Tạ Minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-linh-am-ve-xuat-dao-o-c-vi/2520602/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.