Tạ Bình Qua cũng biết vừa rồi mình ra tay mạnh quá, nhưng đây đã là cực hạn cậu có thể làm được.
Cậu không giống những diễn viên xuất thân chính quy từ các trường học kia, bọn họ biết dùng kỹ xảo để làm ra biểu cảm mà không cần phải có cảm xúc, còn cậu chỉ biết dùng cảm xúc để điều khiển biểu cảm, một khi cảm xúc đã vào chỗ là hoàn toàn không thể điều khiển được động tác.
Mặc dù Trương Nam có vạn lời muốn nói, nhưng nhìn thấy vẻ mặt cực kỳ nghiêm túc của Tạ Bình Qua đợi hắn đánh giá cậu, hắn cố gắng nuốt những lời muốn nói vào lại.
Mặc dù giá trị vũ lực không tương xứng, nhưng Tạ Bình Qua thật sự rất giống nam chính trong phim! Lực sát thương chết người nhưng lại trong sáng thuần túy như vậy, trên đời này có mấy ai được như vậy?
"Tôi sẽ nghĩ cách xử lý..." Trương Nam cảm thấy linh hồn của mình như bị móc ra.
Tạ Bình Qua tới đây là để khắc hắn, phàm là hiệu quả suy diễn ra hơi không phù hợp với nhân vật một chút, hắn cũng không đau đầu đến mức này, cứ trực tiếp tách ra quay lẻ là được rồi, nhưng hiệu quả suy diễn của Tạ Bình Qua thật sự rất tốt! Ừm... Ngoại trừ đoạn cuối đá hình nộm bay cao mười mấy mét kia...
Tạ Bình Qua thấy Trương Nam ra hiệu quay cảnh của người khác trước, yêu cầu cậu đứng sang một bên tự nghĩ cách khác, không khỏi thở phào nhẹ nhõm.
Đầu tiên, cậu đi đến tổ đạo cụ đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-linh-am-ve-xuat-dao-o-c-vi/2520574/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.