Tạ Bình Qua không phải là kiểu người sẽ nghĩ đi nghĩ lại khi nghe thấy câu hỏi của đối phương, nhưng điều này không có nghĩa là cậu không biết trong lời nói của đối phương có bẫy rập hay không —— bởi vì cậu trong mắt cậu, đối phương có ác ý hay không thật sự hiện ra rất rõ ràng, giống như giơ một cây đuốc thật lớn đi trong đêm, chói mù mắt, hết sức gây chú ý.
Nhưng nhận ra bẫy rập cùng với việc tự hỏi bẫy rập nằm ở đâu là hai chuyện khác nhau, chẳng hạn như câu hỏi lần này, Tạ Bình Qua suy nghĩ một lúc lâu mới hiểu được rốt cuộc đối phương đang đào hố gì.
Ngay khi nhận ra, Tạ Bình Qua đã nghi ngờ năng lực chuyên môn của phóng viên.
"Đây đúng là một vai diễn rất hay gây tranh cãi, nhưng mọi người đều biết, hình như tôi cũng là một người rất hay gây tranh cãi nhỉ? Giữa chúng tôi hẳn là không có khác biệt nhau quá lớn?"
Nếu nói Tạ Bình Qua dựa vào ác ý của phóng viên để phân biệt suy nghĩ thật sự của phóng viên, vậy khán giả lại dựa vào nội dung bullet screen.
Dù sao trước đó vừa mới thảo luận Tạ Bình Qua có hai mặt, ngay sau đó phóng viên liền hỏi ra vấn đề như vậy, tất nhiên có người nhận ra được gì đó.
Mà ở trên mạng, nếu một người nhận ra thì chẳng khác nào tất cả mọi người đều nhận ra, vì vậy mọi người đều đang đợi Tạ Bình Qua trả lời, kết quả cậu lại nói thẳng điều này.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-linh-am-ve-xuat-dao-o-c-vi/2520487/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.