Sau khi Gersius kinh ngạc hô lên, mặc dù vẻ mặt tên cầm đầu vẫn tràn ngập đề phòng, tay vẫn không rời khỏi cò súng, nhưng hắn vẫn tạm thời ngừng tay.
Không thể không nói, vẻ ngoài Tạ Bình Qua quả thật rất có sức mê hoặc, Gersius và tên cầm đầu kia là cùng một kiểu người, người phương đông trước mặt bọn họ vốn đã tinh tế, huống chi còn là Tạ Bình Qua có thể sắm vai yếu đuối mong manh trong chương trình bình chọn, thật sự là nhìn thế nào cũng không thấy có gì uy hiếp.
Tạ Bình Qua nhìn động tác và vẻ mặt của bọn họ, trong lòng đã nắm chắc.
Cậu không cố ý giả bộ yếu đuối, cậu chỉ là co đồng tử lại rồi cúi đầu run rẩy sau khi nhìn thấy khẩu súng của tên cầm đầu, che lại miệng vết thương trên cánh tay, không nói câu nào thôi.
Tên cầm đầu thấy cậu không nói lời nào, lại thấy cậu thoáng dịch ra đằng sau, cho dù trong lòng biết có lẽ là cậu sợ hãi, nhưng ngón tay đang đặt ở cò súng vẫn căng chặt.
Gersius đột nhiên nhớ tới gì đó, vội giải thích: "Cậu ấy chính là bạn đời hợp pháp của phú hào kia, có cậu ấy ở đây, những người bên chi viện sẽ không dám làm bậy. Cậu ấy không biết tiếng Anh nên không biết vừa rồi tôi hỏi cái gì."
Từ khi biết có người cứu viện đã lên đảo cho đến bây giờ, trong khoảng thời gian ngắn đã xảy ra quá nhiều chuyện, đại não Gersius giờ đã loạn thành một cục.
Hắn nghĩ không ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-linh-am-ve-xuat-dao-o-c-vi/2520459/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.