Nhìn thấy thân ảnh gầy gò này, trong đầu hắn hiện lên những ký ức tương tự như vậy.
Lúc mới chuyển đến đây, có một lần khóa vân tay hết pin, Giang Lẫm không vào được, liền gọi điện cho hắn. Lúc ấy hắn nói sẽ lập tức trở về, Giang Lẫm ở cửa chờ, sau đó bởi vì đêm hôm trước không ngủ ngon mà Giang Lẫm tựa vào tường ngủ thiếp đi.
Khi đó là mùa đông, nửa khuôn mặt của Giang Lẫm được bọc trong một chiếc áo khoác bánh mì dày cộp, xung quanh mũ có một lớp lông thỏ mềm mại, khiến khuôn mặt đó trông nhỏ hơn bình thường, lông mi mảnh khảnh cụp xuống, chóp mũi đỏ hồng đến mức Quý Minh Luân nhìn không rời mắt, hắn lấy điện thoại lén chụp vài tấm, ngồi bên cạnh cậu cho đến khi cậu tỉnh lại.
Hai người bọn họ quen biết gần mười tám năm, có thể nói là từ lúc sinh ra đến khi trưởng thành, bọn họ đều có nhau. Khi bọn họ xảy ra chuyện, hắn gần như không thể buông bỏ Giang Lẫm bởi bọn họ có vô số ký ức liên quan đến nhau,muốn buông bỏ cũng khó
Giằng co tại chỗ một lát, Quý Minh Luân đi tới ngồi xổm xuống cạnh cậu, đưa tay đẩy bả vai Giang Lẫm.
Giang Lẫm ngủ rất say, bị hắn đẩy nên ngã sang một bên nghiêng, Quý Minh Luân lập tức đỡ lấy cậu, lần này lông mi của cậu cuối cùng cũng có phản ứng, nhưng trước khi cậu mở mắt ra, Quý Minh Luân đã đẩy cậu dựa vào tường, còn mình thì đứng dậy.
Giang Lẫm vừa mới tỉnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-lai-lan-nua/2954245/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.