Khi tin nhắn trả lời của Quý Minh Luân được gửi đến, Giang Lẫm đã nằm sấp trên gối ngủ thiếp đi, nấc cụt rốt cục cũng bất tri bất giác ngừng lại.
Ban đêm cậu mơ thấy những gì xảy ra hôm nay, nhưng khi ở trong toilet, Quý Minh Luân nhìn cậu nấc không ngừng, không kêu cậu lên khán đài nghỉ ngơi, mà đặt cậu lên vách tường hôn hồi lâu. Đến khi cậu thiếu oxy, hô hấp ngày càng đứt quãng hắn mới ngừng lại, nấc cụt khi ấy cũng tự nhiên dừng lại.
Ngày hôm sau nhìn bốn chữ đơn giản trên WeChat, lại nhớ lại giấc mơ mình mơ tối hôm qua, cảm giác xấu hổ và ảo não chạy lên gò má cậu.
Quý Minh Luân hiện tại quan tâm đến cậu nhiều lắm cũng chỉ tính là bạn bè bình thường, nhưng trong mơ, Giang Lẫm lại nghĩ thành vấn đề khác, nếu để Quý Minh Luân biết, không biết hắn sẽ nghĩ như thế nào về cậu.
Buổi chiều khi cậu đến tiệm thì Đặng Phong đang loay hoay với một chiếc máy chiếu.
Trong tiệm có một bức tường trắng rất rộng, vốn treo ba bức tranh phong cảnh ghép lại với nhau nhưng hiện tại toàn bộ đều được lấy xuống đặt ở góc tường, thay vào đó là một tấm màn hình chiếu kích thước khá lớn.
Cậu đeo tạp dề đi giúp Chúc Chúc làm một chút chuyện, không lâu sau, từ khu dành cho khách truyền đến một tràng cười sảng khoái, Chúc Chúc liếc mắt nhìn một chút sau đó bảo cậu cũng đi qua xem.
Đặng Phong đã đặt máy chiếu xong, xung quanh mấy cửa sổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-lai-lan-nua/2954229/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.