Vì buổi hòa nhạc này, tâm trạng của Giang Lẫm sáng sủa hơn buổi chiều rất nhiều, nhiều lần Đặng Phong quay đầu lại lấy đồ đều nhìn thấy nụ cười nhàn nhạt trên khóe miệng của cậu.
Đem đồ đã làm xong cho shipper đang đợi, Đặng Phong tiến lại gần người đang cúi đầu xếp chồng khay giấy: "Có chuyện gì tốt quá vậy? "
Khi anh nói chuyện, hơi nóng phả vào tai cậu, Giang Lẫm ngứa ngáy nhích ra xa nửa bước, sờ sờ vành tai hỏi: "Cái gì? "
Đặng Phong đưa hai ngón trỏ lên khóe miệng, nâng hai bên miệng lên, làm ra biểu cảm mỉm cười có chút ngốc nghếch: "Nãy giờ cậu vẫn luôn cười. "
Bị bộ dạng của Đặng Phong chọc cười, Giang Lẫm cười rộ lên: "Không có gì, cậu nhìn lầm rồi. "
Đặng Phong muốn nói tôi đã nhìn thấy nhiều lần rồi, nhưng vừa định nói thì thấy cậu vừa cười vừa cúi xuống xếp khay, tự nhiên cũng không muốn nói nữa.
"Giang Lẫm," Đặng Phong kêu lên.
Giang Lẫm ngẩng đầu nhìn: "Hả? "
"Tháng sau cậu sẽ trở về Los Angeles phải không?"
Bất ngờ nghe được lời nhắc nhở quay về, Giang Lẫm mím chặt khóe miệng, khẽ gật đầu.
Đặng Phong một mực quan sát biểu cảm của cậu, nhìn cậu như vậy hẳn là không quá muốn trở về, liền tiếp tục hỏi: "Còn một năm nữa cậu sẽ tốt nghiệp đi, sang năm cậu có dự định về nước làm việc không? Hay tiếp tục đi học? "
Giang Lẫm gần đây vẫn luôn suy nghĩ về vấn đề này, nhưng cậu quan tâm đến việc Quý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-lai-lan-nua/2954209/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.