Hôm đó về đến nhà, Quý Minh Luân nằm trên giường một lúc lâu cũng không ngủ được, hắn vẫn luôn suy nghĩ về ý nghĩa câu nói của Giang Lẫm.
Giang Lẫm sẽ đột nhiên muốn đi thành phố mà trước kia không muốn đi là một chuyện rất kì lạ, hơn nữa hắn luôn cảm thấy Giang Lẫm đang mượn chuyện này để ám chỉ điều gì đó, nhưng không biết điều mà Giang Lẫm muốn ám chỉ có phải là điều mà hắn đang nghĩ hay không, hắn không dám kết luận.
Hắn sợ mình sẽ mất khống chế một lần nữa, sẽ mắc kẹt trong nỗi thất vọng không thể nào tự giải thoát được.
Mấy ngày tiếp theo, thời gian hắn đến tiệm cũng giảm đi, nhưng mỗi lần đi đều không thể tránh khỏi việc mình nhìn thấy Giang Lẫm. Giống như Đặng Phong nói, Giang Lẫm vốn là nhân viên bán thời gian, nhưng giống cậu làm việc như một nhân viên toàn thời gian. Mà sau ngày đó, mỗi lần Giang Lẫm nhìn thấy hắn cũng không nói gì nữa, ngược lại Đặng Phong nhiều lần hỏi nhiều chuyện về Giang Lẫm và hắn, hỏi sở thích của hai người để lập kế hoạch cho chuyến đi.
Mấy ngày nay Đặng Di cũng rất ít xuất hiện ở trong tiệm, càng không chủ động tìm hắn nữa, nhưng đến ngày xuất phát, sau khi hắn đến sân bay thì Đặng Di đi đến chào hỏi hắn, muốn hắn đánh giá bộ Hán phục màu xanh lá mà mình đang mặc.
Đây là lần đầu tiên Đặng Di mặc Hán phục, với kiểu tóc hai chùm và có băng đô ở hai bên, trông thật tươi sáng. Quý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-lai-lan-nua/2954201/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.