Giang Lẫm hình như là muốn ngủ thêm một chút nữa, sau khi dán vào hắn cũng không còn động tĩnh gì nữa. Không lâu sau, một cánh tay xuyên qua chăn, nhẹ nhàng khoác lên eo hắn.
Người bị ôm eo ngạc nhiên đến mức suýt chút nữa là động đậy.
Giang Lẫm đã thức, còn nhìn qua hắn nhưng sao lại có thể tiếp tục giữ tư thế khó nói nên lời với hắn vậy?
Những lời Thân Nhiên nói tối hôm qua lại vang lên bên tai hắn.
Những suy đoán tiếp theo lại theo thói quen mà phủ định tất cả, nhưng lúc này hắn không thể kiềm chế hoàn toàn những xúc cảm, nếu thật sự có khả năng này, chẳng lẽ Giang Lẫm trở về lần này là hy vọng có thể cùng hắn tiến thêm một bước?
Với tính cách hướng nội của Giang Lẫm mà nói, nếu cậu có tình cảm với hắn thì cậu sẽ không nói ra. Cho nên việc hắn nên làm nhất bây giờ chính là xoay qua nắm lấy cánh tay Giang Lẫm hỏi cho rõ ràng, nhưng đầu óc bỗng nhiên thông suốt trở lại hắn nghĩ đến hậu quả nếu như chuyện này lệch sang hướng khác.
Nếu hắn đoán sai thì sao?
Nếu Giang Lẫm chỉ là chưa tỉnh ngủ, cảm thấy dựa vào mình ngủ rất ngon mới không buông ra thì sao? Dù sao đã ôm nhau ngủ vô số lần. Nếu Giang Lẫm hỏi hắn vì sao đã thức mà còn giả bộ ngủ thì hắn phải trả lời thế nào?
Không đợi hắn đưa ra quyết định, người phía sau lại có động tĩnh.
Giang Lẫm lặng lẽ thu tay chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-lai-lan-nua/2954193/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.