Nuốt miếng bánh mì xuống bụng, Giang Lẫm uống một ngụm sữa, ống hút phát ra tiếng "rột rột".
Vừa viết đoạn mở đầu cho luận văn, cậu muốn lấy thêm một hộp sữa để uống, lúc đứng dậy, đầu óc hơi choáng váng, cậu lại ngồi xuống.
Màn hình điện thoại di động bên cạnh máy tính sáng lên, Lục Triều gọi video cho cậu.
Cậu ấn nút nhận, trong điện thoại là một anh chàng đẹp trai đang cầm cái quạt tay quạt, ánh nắng giữa mùa hè xuyên qua cành lá, gió thổi lá rơi xuống đầu và người cậu trai ấy, gió vừa thổi qua bóng râm của lá di chuyển trên người cậu trai, gợi cho ta cảm giác bình yên đến lạ thường.
Nghĩ đến thời gian nghỉ hè thoải mái của cậu trai, Giang Lẫm cảm thấy ghen tị, hỏi: "Ông đang ở đâu vậy? "
"Ở bên bờ hồ gần nhà bà ngoại tôi, " Lục Triều đổi sang camera sau quay một vòng cho Giang Lẫm nhìn khong cảnh xung quanh, Lục Triều lại xoay camera lại, người nọ nhìn cậu hỏi, "Trông ông mệt mỏi thế, bị bệnh à? "
Giọng nói của Giang Lẫm hơi khàn khàn, sắc mặt cũng không tốt lắm, cậu nghe xong cười cười, dựa lưng vào ghế: "Có hơi sốt. "
"Bị sốt từ ngày hôm đó đến giờ?"
"Không có, tối hôm qua mới bắt đầu sốt nhẹ."
"Được được, nhưng sao tự nhiên lại bị sốt?"
Giang Lẫm đưa tay trái lên cho Lục Triều xem, Lục Triều nói: "Cái vết chàm này là sao vậy? Trông nó nặng hơn lúc trước nhiều, ông đi bệnh viện chưa? "
"Hôm qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-lai-lan-nua/2954188/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.