Khi Giang Lẫm ra khỏi phòng tắm, cậu thấy lưới giấc mơ được treo trên khung cửa phòng ngủ chính, Quý Minh Luân đang đứng trước bàn làm việc, thấy cậu đi vào liền bảo cậu đi lại phía hắn, đeo một cái vòng tay vào tay cậu.
Giang Lẫm nhìn vòng tay, nghe Quý Minh Luân nói: "Lúc trước khóa của vòng tay bị hư, tớ có đem nó đi sữa, có nhìn ra không? "
Cẩn thận quan sát một hồi, Giang Lẫm nói: "Cậu không nói thì tớ cũng không nhìn ra. "
Tay phải chống ở mép bàn, Quý Minh Luân nghiêng người, vươn tay trái về phía cậu: "Tớ vẫn luôn đeo nó, nhưng trùng hợp thay trước khi cậu trở về khoảng một tuần thì nó bị hư khóa, nếu không ngày đó cậu đến nhà tớ thì cậu có thể thấy tớ đang đeo nó. "
Giang Lẫm tháo vòng tay ra, đeo vào tay Quý Minh Luân, cười nói: "Nếu lúc đó cậu đeo, có lẽ tớ sẽ nói thật với cậu. "
"Nói cái gì?" Quý Minh Luân rũ mắt hỏi cậu.
Giang Lẫm xấu hổ quay đầu sang một bên, vừa tắm nước nóng xong nên hai tai cậu đỏ bừng, nó ẩn ẩn hiện hiện sau lớp tóc của cậu. Quý Minh Luân nhìn chằm chằm gương mặt của cậu, làn da trắng nõn mịn màng, khiến hắn không kìm lòng được mà tới gần hôn lên má cậu một cái.
Giang Lẫm khẽ thở dốc, hơi quay người lại không biết nên làm sao, sau đó ánh sáng trước mắt bị che khuất, hơi thở của Quý Minh Luân bao trùm lấy cậu, gáy cậu bị lòng bàn tay của người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-lai-lan-nua/2954186/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.