Khi Quý Minh Luân đi lên, Giang Lẫm đang ở phòng ngủ chính bên cạnh tìm giấy chứng tử của Thang Dĩnh.
Cửa phòng ngủ chính vẫn luôn khóa, chỉ có lúc dì giúp việc tới quét dọn mới mở ra, Quý Minh Luân đã nhiều năm rồi chưa vào phòng này, bên trong vẫn được trang trí như lúc xưa, trong trí nhớ của hắn, những đồ đạc liên quan tới Thang Dĩnh không bị xê dịch gì.
Giang Lẫm lấy xong giấy tờ cần thiết liền kéo Quý Minh Luân đi ra, nhìn cậu khóa cửa phòng ngủ chính một lần nữa, Quý Minh Luân kéo cậu vào trong ngực, khuyên nhủ: "Nếu buồn bực thì cứ giải tỏa ra đi, cậu muốn làm gì tớ sẽ làm cùng cậu. "
Giang Lẫm tựa vào vai Quý Minh Luân, nghe xong cũng ôm chặt Quý Minh Luân: "Tớ không sao. "
"Ba cậu vừa rồi có nói những lời khó nghe không?" Quý Minh Luân hỏi.
"Tớ không cho ông ấy cơ hội nói chuyện." Giang Lẫm nhìn đồng hồ trên tường, đưa mắt nhìn cây kim đồng hồ vẫn luôn di chuyển, "Những lời nói khó nghe đều là tớ nói, nói ra xong cảm thấy rất thoải mái. "
Quý Minh Luân biết cậu không phải là người có thể nói lời cay nghiệt, hơn nữa Giang Kiến Thần là người thân duy nhất của cậu, cậu làm như vậy sẽ càng khổ sở hơn.
Hai người ôm nhau một chút, Giang Lẫm đẩy Quý Minh Luân ra nói: "Tớ không sao, cậu vẫn nên đi giúp thầy đi. "
"Không sao, tớ đã từ chối." Quý Minh Luân nhìn lướt qua phòng khách, đề nghị, "Chúng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-lai-lan-nua/2954162/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.