Ngày hôm qua đến gần giữa trưa thì trời lại đổ mưa to, mưa trút nặng trên mặt đất khiến cho khu vực trũng thấp này thành biển lớn mênh mông. 
Mà trận mưa này từ hôm qua cho tới sáng sớm hôm nay cũng không ngừng tạnh, vì phòng mình đi làm đến muộn, Nhạc Thiên đã ra ngoài sớm hơn. 
Ngồi ở trước bàn làm việc nhìn đồng hồ, cô thở dài một cái. 
Chờ một lát anh sẽ tới đây, cho tới bây giờ anh cũng chưa từng đi làm trễ…… 
Cô nên đối mặt với anh thế nào đây? Ngày hôm qua sau một trận cãi nhau qua điện thoại cô đã ngã xuống giường mà khóc, chẳng biết ngủ lúc nào, lúc cô tỉnh lại thì trời đã mờ tối, vửa mở tivi xem tin tức thì mới biết là trời đã mưa to từ giữa trưa đến giờ. 
Anh chắc rất nhanh đã đi về rồi, đợi không được cô sẽ trở về khách sạn…. 
Điều này Nhạc Thiên một mực nghĩ trong đầu, từ hôm qua đến bây giờ, trong lòng lo lắng càng ngày càng nặng thêm. 
Đồng hồ tí tách chạy, nhìn kim chỉ giờ đã đến chín giờ, tiếp lướt qua chín giờ đến mười giờ, sau đó là mười một giờ……… 
Thế nào anh còn chưa xuất hiện? Chẳng lẽ anh vẫn còn đứng ở cửa trạm xe điện ngầm đợi cô, Điều này sao có thể? 
Lòng Nhạc Thiên cả kinh, vội vàng thả công việc trong tay xuống rồi gọi một cuộc điện thoại, điện thoại vang lên vài tiếng rồi cuối cùng cũng bắt máy. 
“Alo?” Giọng nói Cầu Thiệu Ngôn khàn khàn và nhỏ, không có tức giận. 
“Tổng giám đốc?” Nhạc Thiên thử dò 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-ky-tre-nong-bong/261622/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.