- Em còn chưa trả lời câu hỏi của anh, không được bỏ đi.
- Em không có biết ai gửi ảnh hết, cũng không muốn làm phiền anh.
“ Có thật sự là không muốn làm phiền, em cứ ôm một đống thắc mắc trong lòng chẳng lẽ lại không khó chịu.”.
- Em….. em… Thẩm kiều lúc này nhất thời không biết nói gì định vùng tay chạy thoát.
Em ngồi yên đó cho anh, có gì thắc mắc hay ấm ức phải nói ra hết. Anh không muốn chúng ta cứ mãi hiểu lầm nhau như vậy. Chỗ này của anh sẽ rất khó chịu. Nói rồi anh kéo tay cô đặt lên ngực mình, nơi trái tim chỉ rung động trước cô.
Thẩm kiều không nói gì cúi đầu dựa vào lồng ngực anh, cô muốn cảm nhận sự ấm áp của anh.
- Triết..
- Hửm…..
” Em yêu anh, rất yêu anh. Em không muốn hỏi anh vì em sợ”.
- Tại sao phải sợ, nếu nhìn vào đó ai cũng nghĩ người sai là anh. Vậy em sợ điều gì chứ.
“ Sợ anh sẽ thừa nhận đó là sự thật, sợ anh sẽ bỏ rơi em. Triết, nếu anh bỏ em thì em và con biết phải làm sao”. Nói đến đây nước mắt cô đã lưng tròng.
Anh nghe cô thổ lộ trong lòng không khỏi xót xa, nhưng qua một lúc vỗ về anh mới nhận ra trong lời nói của cô có gì đó không đúng.
- Vợ à, anh thấy có gì đó không đúng. Vừa rồi em nói em và con ý là gì.
Cô mỉm cười nhẹ nhàng kéo tay anh đặt lên bụng mình xoá nhẹ.
- Bảo bối nhỏ, ba con về rồi, mau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-ky-tham-cuoi-roi-hay-yeu/580563/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.