- Em á.
- Đúng vậy.
- Em... yêu anh từ lúc anh chạy đến quán cà phê lần đó để giải vây giúp em. Khi nhìn thấy anh vội vàng bước đến, nhìn thấy ánh mắt của anh lo lắng cho em. Anh không biết lúc đó em đã nghĩ thế nào đâu, người đàn ông em chọn làm chồng quả không sai.
Dương Triết véo nhẹ má cô một cái rồi hôn lên chóp mũi cô:” Nếu biết em sẽ yêu anh một cách nhẹ nhàng như vậy anh đã bắt em về từ sớm, đâu phải nghĩ mọi cách để được ở gần em trong thời gian qua.”.
- Đúng vậy, em yêu anh quá dễ dàng phải không?
- không phải, lẽ ra em phải yêu anh sớm hơn mới đúng. Mau ăn bánh đi, để bụng đói đi ngủ sẽ không tốt.
- Anh đút cho em.... A.
Dương Triết liền đưa chiếc bánh đến miệng cô, nhân cơ hội đó liền hôn cô một cái.
- Lúc nào hôn cũng cảm thấy không đủ, em có chất gây nghiện gì vậy.
Thẩm kiều xấu hổ đến đỏ cả mặt cúi đầu rồi cướp lấy chiếc bánh từ tay anh.
- Tên lưu manh.
*****
Sáng hôm sau, anh đang ôm cô ngủ say giấc nồng, tiếng chuông điện thoại vang lên phá tan bầu không khí tĩnh lặng yên bình.
Dương Triết khó chịu muốn đập nát điện thoại, còn cô thì chỉ biết ôm anh chặt hơn nhắm mắt ngủ tiếp dù đã tỉnh. Nhìn thấy dòng chữ Tần Tuấn nhấp nháy trên màn hình, anh đã hận không bóp chết được cậu ta.
- Có chuyện gì... giọng anh không mấy vui vẻ bắt máy.
- Ai..ya. Dương tiên sinh, tôi không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-ky-tham-cuoi-roi-hay-yeu/580544/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.