Thẩm kiều đi theo anh về phòng, vừa đặt lưng xuống giường anh liền quay sang hỏi cô.
- Anh ôm em được chứ.
Thẩm Kiều chưa tiêu hoá được hết câu nói đó liền bị anh ôm vào lòng.
- Anh làm như thế này vậy còn hỏi em làm gì.
- Hỏi lấy lệ không em sẽ nói anh tự làm theo ý mình.
- Anh làm thế này thì có gì khác nhau chứ.
- Muộn rồi, ngủ thôi.
Thẩm kiều nằm trong vòng tay anh, ngửi được mùi hương nam tính của anh, nghe được tiếng thở đều đều của anh. Trái tim cô đập mạnh liên hồi, mặt đỏ bừng xấu hổ.
- Anh biết em đang nghĩ gì, nhưng hôm nay mệt rồi nên ngủ thôi, đừng nghĩ nữa.
Nghe anh nói vậy cô giật mình:” Anh chưa ngủ sao?”
Dương Triết từ từ mở mắt nhìn cô: “ Chẳng phải đã nói sẽ từ từ củng cố tình cảm với em à. Anh chỉ đang thực hiện thôi, em đừng nhạc nhiên nữa”. . Đam Mỹ Sắc
- Ồ. Cô nghe vậy liền nhắm mặt sau ngủ.
Anh nhìn cô như thế này cảm thấy cô có chút ngốc, bình thường chẳng phải rất thông minh. Tại sao dính đến chuyện này lại trở nên ngốc nghếch chẳng có kinh nghiệm chút nào.
——————
Sáng hôm sau ánh sáng mặt trời len qua rèm cửa làm anh tỉnh giấc. Nhìn sang bên cạnh không có ai cả, đồng hồ mới chỉ 6 giờ 30 phút sáng cô đi đâu mà mới sáng sớm đã không thấy.
Anh vệ sinh cá nhân rồi bước xuống lầu, tiếng động phát ra từ trong bếp, thì ra cô đang chuẩn bị đồ ăn sáng. Trông cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-ky-tham-cuoi-roi-hay-yeu/261673/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.