Xử lí công việc hết cả một ngày mà vẫn còn rất nhiều. Thẩm kiều lúc này vừa mệt vừa oải.
- Ôi cái lưng của mình, ngồi nhiều nó đau quá rồi!
- Đến giờ tan làm rồi, chúng ta đi thôi. Dương Triết đứng trước mặt nói làm cô đang không tập trung bỗng giật mình.
- Em còn chưa xong việc, chờ một lát nữa.
- Sếp em ơi đây mà em còn lo gì.
- Vâng nhờ ơn anh mà đống giấy cần em làm nó cao như núi này. Nó đè em từ sáng mà vẫn chưa hết đó.
- Mai làm tiếp, mẹ anh gọi rồi.
- Ừ nếu vậy thì đi thôi.
Vừa đứng dậy chân Thẩm Kiều tê cứng suýt làm cô ngã nhưng may có anh đứng đằng sau đỡ.
- Em không sao chứ.
- Không sao, em ổn chúng ta đi thôi.
————————-
Ngồi trên xe lúc này cô mới nhớ ra mình chưa mua gì để đem đến tặng bố mẹ anh. Dù gì cũng muốn họ phải có thiện cảm một chút.
- Anh kiếm trung tâm thương mại nào gần đây để em vào mua chút đồ.
Nếu muốn mua đồ tặng bố mẹ anh thì không cần, anh mua rồi.
- Anh mua gì, tại sao không nói em, làm như vậy thật chẳng có thành ý chút nào.
- Em mua thì cũng đâu biết họ thích gì mà chọn.
- Nhưng đó cũng là thành ý của em, anh bỏ cái tính tự quyết của mình đi. Đây không phải trong công việc mà anh có quyền làm toàn bộ mọi việc như vậy.
- Được rồi, anh sẽ lưu ý.
Xe được chạy vào khuôn viên biệt thự, làm việc cho anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-ky-tham-cuoi-roi-hay-yeu/261669/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.