TUI, RỒNG PHƯỢNG TRONG LOÀI NGƯỜI, KẾT THÚC ĐỊNH MỆNH SOLO TỪ TRONG BỤNG MẸ
~∆~∆~∆~
Tui cứ nghĩ rằng sau khi mình nói những câu này rồi, Lâm Ý Nhất sẽ có chút xíu cảm động, ai biết được em ấy đột nhiên lại giằng co với tui, hồi nãy tui đã nói cho tui ôm một chút thì phải cho tui ôm đến khi đủ mới thôi, lăn thêm một vòng nữa, tay ôm chặt lấy eo em ấy không cho em ấy động đậy, Lâm Ý Nhất lại sờ mó lung tung cơ thể tui, thảng thốt, lớn tiếng nói: "Vương Hiểu Minh, bụng bia của anh đâu rồi!"
"...... Cái đó không phải là bụng bia!" Tui cuống lên rồi, tui của bây giờ hơi bị quan tâm hình ảnh của mình trong mắt Lâm Ý Nhất nha, "Cái đó gọi là ngấn bụng nhỏ! Một người đàn ông trưởng thành ba mươi tám tuổi có chút mỡ bụng nhỏ xíu thì làm sao! Gợi cảm quá chừng đây này! Chú ý đến cách dùng từ của em với ông chủ nha, thư ký Lâm!"
Lâm Ý Nhất ngừng lại, tay sờ đến mặt tui, khóe mắt đỏ lên, "...... Sao ngài lại ốm đi nhiều thế này, cái cằm nọng em thích nhất cũng mất luôn rồi..."
"......"
Khoảnh khắc này, trong đầu tui xuất hiện mối nghi ngờ nghiêm trọng đối với thẩm mỹ của Lâm Ý Nhất. Nhấn mạnh một chút, tui không xấu, trung niên tài tuấn (= người tuổi trung niên đẹp trai giỏi giang) khi phát tướng rồi vẫn là trung niên tài tuấn, lúc trước bao tử của tui không tốt, ăn thế nào cũng không mập được, còn có tám múi cơ bụng nữa kìa, toàn bộ Bắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-ky-phan-nghich-thuong-ton-long-tui/767930/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.